Protected: Ký Túc Xá Nam Sinh

0 of 74 lessons complete (0%)

Chương 29: Bắt khách (1/2)

Sau cuộc trò chuyện đêm hôm ấy, Ngọc Duy có vẻ đã cởi mở hơn nhiều, nhưng là với tôi và mấy đứa gay khác trong phòng, chứ không phải tụi trai thẳng hễ mở miệng ra là khinh miệt cái nghề của nó. Quan trọng nhất là tôi thấy Ngọc Duy không còn đơn độc một mình, không lầm lũi trong nỗi cô đơn mà đã đón nhận sự quan tâm của mọi người dành cho nó.

Mới đó mà đã hơn nửa năm thằng Phong dọn ra ở cùng thằng Kiên rồi, nghe đâu vẫn ấm êm hạnh phúc lắm. Tụi tôi vẫn không kick tụi nó ra khỏi nhóm chat chung của phòng, dù rằng tin nhắn của group hiếm khi nào thấy tụi nó “seen”. Xa mặt thì xa mặt, chứ không bao giờ cách lòng, cả phòng vẫn coi tụi nó như anh em.

Một hôm, group chat đang nổ tin nhắn đùng đùng thì Nhật Hào hỏi: “Ủa, hai anh này là ai vậy?”. Vừa nói nó vừa chỉ tay vào góc màn hình, nơi có 2 cái avatar lạ mặt mới xem tin nhắn.

Duy Long đáp: “Minh Phong với Bá Kiên là bạn của tụi anh, hồi trước cũng ở phòng mình.”

Tôi cũng vào hóng hớt xem có chuyện gì xảy ra mà hai vị kia lại mò vào group thế này, thì bất ngờ nhận được dòng tin nhắn từ Minh Phong: “Cuối tuần rảnh không? Qua nhà tao chơi nè!”

Tôi hỏi lớn: “Đứa nào đi không?”

Thế Sang thừa biết là Minh Phong đang “mời” tụi nó sang, kiểu gì cũng có tiệc tùng nhậu nhẹt, liền đáp: “Tao đi! Tụi mày không đi cũng được, tao lo được không sao!”

Tùng Dương kêu: “Mẹ mày! Có thế là nhanh! Tao đi nữa!”

Quốc Bảo, Vũ Linh và Minh Khôi hiện không có ở phòng, nhưng mà tụi nó ham vui hẳn kiểu gì cũng đi. Ngọc Lễ, Duy Long thì không thể từ chối vì lâu ngày rồi hội “chị em bạn dì” mới lại có cơ hội tụ họp. Hai đứa nhóc bị lôi kéo một hồi cũng cun cút nghe theo, chỉ có mỗi Hoàng Tuấn và Ngọc Duy đi làm chưa về thì không biết thế nào.

Tôi nghĩ từ giờ đến cuối tuần còn xa, chắc là Hoàng Tuấn sẽ sắp xếp được để nghỉ một buổi. Tôi nhắn vào nhóm: “Cả phòng đi hết nhé! Chuẩn bị đón tiếp cho chu đáo vào!”

Minh Phong thả haha vào tin nhắn của tôi. Nó trả lời lại: “Qua đây, không lo đói đâu, cơm chó lúc nào cũng đầy nhà!”

Mẹ Minh Phong thuê cho nó một căn hộ trong tòa chung cư ở Quận 10, cách trường tôi không quá xa thuận tiện cho tụi nó đi học. Mấy lúc gặp nhau trên trường, nó còn hay khoe với tụi tôi dưới tòa còn có hồ bơi, phòng gym, quán ăn, cafe, khu tập thể dục… nói gọn hơn là cái gì cũng có.

Chớp mắt thì tối thứ Bảy cũng đến, cả phòng tôi hồ hởi xúng xính áo quần chuẩn bị di chuyển sang nhà Minh Phong. Quốc Bảo lúc này mới từ bên ngoài về, thấy tụi tôi đang chải chuốt bóng bẩy liền hỏi: “Gì vậy? Tụi mày đi đâu đó?”

Minh Khôi kêu: “Gì vậy ba? Không đọc tin nhắn trong group hả?”

Trọng Quân đáp: “Đang chuẩn bị qua nhà anh Phong anh Kiên chơi, anh đi không?”

Quốc Bảo chụp hai tay lên đầu, kêu: “Má! Ai biết! Lỡ hẹn đi nhậu với Liên chi hội mẹ nó rồi! Biết vậy hẹn ngày mai rồi trời!”

Vũ Linh nói: “Chắc mày tắt thông báo tin nhắn group chứ gì! Vừa lắm!”

Thế Sang lại nói: “Không sao Quốc Bảo à! Phần mày tao lo được!”

Cả phòng lật đật rời đi bỏ lại phía sau bộ mặt nhăn nhó của Quốc Bảo. Tôi tự dưng lại thở phào nhẹ nhõm, vì khó khăn lắm tôi mới thuyết phục được Ngọc Duy đi cùng. Tôi chỉ sợ rằng Quốc Bảo “rượu vào lời ra”, lại nói đến mấy chuyện không nên nói khiến cho Ngọc Duy tổn thương, mà cả tôi cũng sẽ lao vào cuộc cãi vả trước sự cực đoan của nó.

Tôi, Ngọc Duy, Duy Long, Ngọc Lễ và Trọng Quân đứng trước cổng nhà xe đợi tụi còn lại dắt xe ra. Khi Hoàng Tuấn dắt xe ra đến chỗ, cả đám không khỏi “ồ” lên một tiếng. Đó là chiếc xe Air Black mẫu mới ra mắt năm nay, thiết kế năng động, màu sắc nam tính. Vũ Linh thốt lên: “Đm ngầu vãi!”

Đâu chỉ có Vũ Linh, những đứa khác cũng trầm trồ không ngớt lời. Tôi hỏi: “Tuấn mua xe khi nào đấy?”

Hoàng Tuấn đáp: “Mua từ đầu năm, cuối cùng cũng có dịp chở Hưng đi chơi!”

Thế Sang chọc: “Sướng nhất thằng Hưng nha!”

Minh Khôi trầm trồ: “Đúng là không uổng công nó cày ngày cày đêm! Nhìn đã con mắt thực sự!”

Tôi kêu: “Thôi đi lẹ đi! Trễ rồi kìa!”

Trong giây phút ngồi trên con xe mới toanh này, tôi lại càng cảm thấy Hoàng Tuấn giỏi giang biết chừng nào. Chưa bao giờ cậu ta kể khổ với tôi cả, cũng không bao giờ than mệt trước mặt tôi. Ở bên cạnh tôi, Hoàng Tuấn luôn tràn đầy năng lượng và sự dịu dàng dành cho tôi luôn luôn có thừa. Tôi cũng có thể cảm nhận được Hoàng Tuấn muốn che chở tôi thế nào khi ngồi sau tấm lưng vững chãi của cậu ấy.

Nhật Hào chở Trọng Quân, Vũ Linh chở Duy Long, Minh Khôi chở Ngọc Lễ, còn Thế Sang chở Ngọc Duy và Tùng Dương thì chạy xe riêng một mình. Đường lúc này không quá đông nhưng người qua kẻ lại vẫn cứ tấp nập. Khi chạy ngang một tòa nhà văn phòng đồ sộ, tụi tôi nhìn vào đám đông những anh chị mặc quần tây sơ mi trắng mới bước ra cửa sau giờ tan tầm, tự nhủ rằng sau này, chúng tôi có lẽ cũng sẽ trở thành một trong số họ.

Chưa đến hai mươi phút, cả đám đã đậu xe vào hầm chung cư. Khi cửa thang máy mở ra, Minh Phong và Bá Kiên đã đứng chờ sẵn trong đó ngoắc tay chúng tôi vào. Tôi cảm thán: “Trời, cái thang rộng dữ! Mười mấy con người cũng chứa hết! Chẳng bù cho cái thang máy trường mình, mỗi lần đi học xếp hàng dài ra tới Thủ Đức!”

Tùng Dương đáp: “Mày nói sao quá! Thiệt ra là dài tới Quận 2 thôi!”

Cả đám đi đến đâu là cười đùa um sùm đến đó, đến khi vào trong căn hộ của Minh Phong thì tất cả mới im bặt. Cả đám sinh viên lần đầu nhìn thấy không gian sống sang trọng tầm này đều há hốc mồm á khẩu không thốt ra được lời nào ngoài tiếng “Wow” kéo dài.

Căn chung cư tụi nó ở chắc phải rộng gấp 3 lần phòng tôi. Có phòng khách, khu bếp, hai phòng ngủ, nhà vệ sinh có cả bồn ngâm, chưa kể đến cái ban công thoáng đãng lộng gió. Tùng Dương tiến đến chỗ ban công, trầm trồ: “Đm, tối tối ra đây địt nhau vỗ mông chan chát thì còn gì bằng!”

Bá Kiên tặc lưỡi: “Mày hiểu ý tao đó!”

Duy Long kêu: “Đm tụi mày! Có mấy em nhỏ ở đây đó! Giữ ý giữ tứ dùm tao chút!”

Minh Khôi nói: “Tại tụi em nó nhỏ nên mới cần nghe đó ba! Để mai mốt vào đời khỏi bỡ ngỡ!”

Thế Sang tham quan hết một vòng nhà, sau đó trở ra hỏi: “Ê tụi mày ở có 2 đứa sao có tới 2 phòng vậy?”

Minh Phong đáp: “Phòng kia để giành cho phụ huynh lâu lâu vào thăm.”

Vũ Linh chen vào: “Vậy hả? Tao tưởng bữa nào giận nhau cái mày đuổi thằng Kiên qua phòng kia cho nó ăn chay!”

Bá Kiên đáp: “Mày nghĩ sao vậy? Tối nào mà không cầm cu tao đi ngủ là bồ tao thức tới sáng luôn á.”

Tôi cười cười nhìn Minh Phong: “Gì mất giá dữ vậy ba?”

Hoàng Tuấn lại hỏi: “Tường này có cách âm không nhỉ?”

Bá Kiên đáp: “Cách âm tốt lắm! Hôm trước mẹ Minh Phong lên, mua cho tụi tao mấy kg hào. Tối đó không chịu nổi, hai đứa rên la muốn nát cái phòng. Vậy mà sáng ra mẹ Minh Phong hỏi tao là “Trời ơi yêu nhau thì chuyện đó phải nhiệt tình lên chứ cháu? Hai đứa làm cái gì như tập dưỡng sinh vậy?””

Cả đám cười ra nước mắt, mẹ Minh Phong quá nhiệt huyết với chuyện tình cảm của tụi nó rồi. Suốt ngày nhắn tin hỏi han tâm sự, còn không ngại lấy hình tụi nó chụp chung đi khoe khắp nơi. Tuổi tác là một chuyện, nhưng mà hoàn cảnh sống cũng tác động không ít đến cách nhìn nhận của một người. Lớn tuổi chưa chắc đã lỗi thời!

Chào hỏi một chút cũng xong, tôi cùng Minh Phong, Duy Long, Ngọc Lễ và Ngọc Duy xuống nhà bếp bày biện thức ăn ra dĩa. Minh Phong hỏi: “Thằng Long thằng Lễ, tao nghe nói mấy nay tụi bây vì thằng nhóc mới vào mà chị em tương tàn hả?”

Duy Long đáp: “Chị em cục cít, tình nghĩa xạo lờ! Chị em gì có con cu cũng giành nhau!”

Ngọc Lễ cãi lại: “Mày nói hay quá sao mày hổng nhường tao đi!”

Tôi chen vào: “Má! Tao lạy hai đứa mày! Nhắc tới nó cái muốn ăn tươi nuốt sống nhau vậy đó!”

Ngọc Duy hỏi: “Nhưng mà Nhật Hào có thích con trai hay không?”

Tôi đáp: “Nó là bisexual, nhạc nào cũng nhảy.”

Duy Long phùng mang trợn má: “Cái gì? Sao mày biết? Mày gạ nó rồi đúng hong?”

Ngọc Lễ tiếp: “Má! Con đĩ này! Có thằng Tuấn rồi còn giành trai với chị em là sao?”

Tôi phân bua: “Gì vậy mấy bà nội? Ai giành của tụi mày đâu? Nó nói tao biết thôi! Nhưng mà tụi mày đừng có tỏ ra thích nó như vậy, cái gì có được dễ quá người ta không trân trọng đâu!”

Minh Phong xổ ra một câu làm tôi quê độ: “Ê, nói vậy hong đúng nha. Nhìn tao với Bá Kiên coi!”

Tôi phản bác: “Khác nhau mà! Mày mê thằng Kiên một thời gian dài nó có biết đâu, sau này nó mới biết mà. Với lại, thằng Kiên cũng để ý mày từ trước rồi!”

Ngọc Duy nói: “Hầy, tình yêu là mù quáng. Ai mà cũng lý trí được như Hưng thì có ai mà khổ vì tình!”

Duy Long tán thành: “Hay! Tao đồng ý! Tao sẽ tiếp tục bày tỏ tình cảm của tao, một ngày nào đó Nhật Hào sẽ nhận ra và đáp lại tình cảm chân thành của tao thôi!”

Ngọc Lễ “xía” một tiếng rõ to: “Đáp lại cục cứt! Của tao chứ không phải của mày!”

Tôi nhún vai nhìn Minh Phong, hai đứa này quả thật là hết thuốc chữa. Minh Phong lại hỏi: “Còn thằng bé kia thì sao?”

Tôi đáp: “Trọng Quân ấy hả? Không biết. Mọi thứ về nó đều kín kẽ quá, chẳng biết trai thẳng hay gay luôn.”

Lúc này, từ điện thoại của Ngọc Duy vang lên một âm thanh quen thuộc, ai dùng app B đều biết âm thanh này! Ngọc Duy lấy điện thoại ra kiểm tra rồi nhắn tin trả lời qua lại. Tôi thấy hơi tò mò, liền hỏi: “Sao đấy?”

Ngọc Duy ghé vào tai tôi, nói: “Có khách VIP!”

Comments

No comments yet. Why don’t you start the discussion?

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

error: Content is protected !!