Từ ngày biết được bí mật của Trọng Quân, thứ Sáu nào tôi cũng cố tình để lại chiếc quần lót đầy tinh trùng bên trong nhà tắm cho nó. Mỗi chiều tôi về, liền cảm thấy nhà tắm sạch sẽ thơm tho khác lạ, nhất là nửa dưới của cánh cửa luôn luôn được chà rửa kỹ càng. Nhưng mà bề ngoài Trọng Quân đối với tôi vẫn không có gì khác thường, ngày trước thế nào thì bây giờ vẫn vậy.
Sống ở chỗ mới coi bộ cũng không có gì khác lạ ngoài việc hàng quán không được phong phú như trước, bù lại những thứ “ăn mà không no” thì lại dồi dào hơn bao giờ hết. Chỉ tính riêng trong ký túc xá này, trai ngon đã đếm không xuể, quan trọng hơn là vừa ngon nghẻ lại vừa “nhà mặt phố, bố làm to”.
Tôi mới ở giữa năm 3 sinh viên, nhưng mà cảm giác bản thân như giữa những năm 30, cái sự háo hức dành cho các mối quan hệ mập mờ cũng không còn như trước. Một phần vì Hoàng Tuấn, một phần vì càng lúc càng phải học nhiều. Mê trai thì có, nhưng tôi thừa biết mê trai không giúp tôi kiếm cơm trong vài năm sắp tới được.
Nhật Hào thì khác, vốn dĩ đã là hot boy, đi đến đâu cũng được người khác chú ý. Không chỉ trai mà có cả gái, cứ luyên thuyên bàn tán về nó không thôi. Một hôm đi ăn dưới căn tin bên cạnh, tôi với Duy Long, Ngọc Lễ nghe bàn bên kia trò chuyện. Bàn đó đi chung 4 người, 2 nam 2 nữ, chắc là cùng khóa với tụi tôi, chứ nhìn phong cách không giống sinh viên khóa dưới cho lắm.
Một thằng con trai trong đám nói: “Ê, tụi mày biết Nhật Hào không?”
Một đứa con gái khác đáp: “Nhật Hào của Nhóm Truyền thông ấy hả? Biết chứ, trời ơi mê muốn chết!”
Thằng kia lại tiếp: “Em nó mới chuyển qua ký túc xá mình ở á, cùng tầng tao luôn. Hôm trước ra rót nước thấy, trời ơi ở ngoài còn đẹp trai hơn trên hình!”
Một thằng khác nói: “Ước gì em nó lái tao!”
Hai đứa kia hùa theo: “Tao nữa tao nữa!”
Đứa con gái trong đám ngó nghiêng xung quanh, “suỵt” một tiếng kêu: “Trời mẹ ơi liêm sỉ còn đúng một tí! Người ta nghe được thì có mà đội quần!”
Một đứa phản bác lại: “Mày nói vậy rồi mày muốn không?”
Nhỏ con gái đó cũng gật đầu cái rụp.
Bên bàn tôi, Duy Long với Ngọc Lễ tỏ vẻ hậm hực hết sức, Ngọc Lễ nói: “Đm mấy con đĩ mê trai! Trai phòng tao mà dám mơ tưởng! Tao còn chưa được ăn thì tụi mày tuổi lồn!”
Duy Long liếc ánh mắt sắc lẻm qua bên kia, xong lại nói: “Không được Lễ ơi. Tao với mày phải hợp sức bảo vệ trai làng. Thà để chị em ăn chứ không để người ngoài húp!”
Tôi ngồi nghe chứ không dám nói gì, hai đứa nó mà biết tôi ngày trước bú cu Nhật Hào tới chán chê chắc tụi nó tròng lồng heo vào đầu tôi rồi thả tôi xuống sông Sài Gòn mất.
Mà Nhật Hào thì cũng có ngoan ngoãn gì đâu? Nó hay nói với tôi: “Hồi trước còn chưa ăn hết trai ở khu bên kia đã phải chuyển đi, tiếc quá trời. Qua chỗ mới em phải tranh thủ xơi hết mới được!”. Duy Long với Ngọc Lễ tưởng “trai làng” của tụi nó là con nai, đâu biết được nó thực chất là con sói, mà thậm chí là bác thợ săn cũng không chừng!
Tối đó, Nhật Hào vừa ngồi nhắn tin trên giường vừa cười tủm tỉm, tôi ngồi bên giường mình ngó sang cũng có chút tò mò. Thấy tôi liếc mắt, Nhật Hào xoay màn hình điện thoại sang cho tôi xem, tin nhắn trên app B của nó đang nổ ầm ầm, bởi đâu có lúc nào mà nó than buồn chán. Tôi cũng đang online nên nhắn cho nó một tin: “Đúng là hot boy, đăng có cái ảnh thôi là inbox rep không kịp. Vớ đại một người cũng có đồ ngon mà húp.”
Nhật Hào nhắn trả lời: “Nhưng mà món ngon nhất ngay trước mặt có làm cách nào cũng không ăn được. Không có trâu thì bắt chó đi cày thôi mà anh!”
Tôi nói: “Chơi con người ta còn gọi người ta là chó?”
Nhật Hào lại nói: “Thì rõ là chó mà, lần nào em cũng chơi kiểu chó, tư thế yêu thích nhất của em!”
Tôi liếc Nhật Hào, nó lại cười nham nhở. Lát sau, nó nhắn: “Anh, tối nay lên sân thượng chơi hông?”
Tôi đáp: “Không. Anh mày thích làm người, không thích làm chó!”
Nhật Hào nói: “Không có, lên xem em làm chó nè.”
Tôi giật mình: “Gì? Mày đưa đít cho người khác địt à?”
Nhật Hào trả lời: “Bậy, em làm con chó đực. Nha, tối nay đi, cầm điện thoại quay giúp em!”
Tôi từ chối: “Mày nhắn hỏi Hoàng Tuấn đi! Nó đồng ý thì anh đi.”
Nhật Hào cười ha ha: “Em nhắn rồi, anh Tuấn nói chỉ cần anh Hưng thích là được!”
Tôi đọc tin nhắn xong mà phải ngồi bật dậy nhìn sang chỗ Nhật Hào, nó cũng đưa điện thoại sang cho tôi xem, đúng là Hoàng Tuấn có nhắn vậy thật. Tôi không nghĩ là bản thân lại thua cái kèo này dễ dàng như vậy.
10h30 tối, Nhật Hào leo xuống giường, kêu Duy Long: “Anh Long cho em mượn chìa khóa, em sang phòng bạn chơi chút, chắc về trễ.”
Duy Long đưa chìa khóa, không quên hỏi: “Ủa đi đâu dạ?”
Nhật Hào mở cửa ra ngoài, nói: “Em đi nhậu tí thôi, anh Hưng đi lẹ lên anh!”
Tôi nhanh chóng cầm đôi dẹp chạy vụt ra ngoài, né khỏi ánh mắt sắc lẻm của Duy Long và Ngọc Lễ. Hai đứa bấm thang máy lên lầu 9, đến phòng giữa dãy, Nhật Hào gõ cửa mấy cái. Bên trong nhanh chóng mở cửa đưa ra một hộp đồ. Nhật Hào cầm lấy rồi nhanh chóng tiến ra cửa thang thoát hiểm.
Gọi là thang thoát hiểm, nhưng thực chất cầu thang này chủ yếu dùng để đi lên sân thượng. Sân thượng không hoàn toàn trống trải mà chứa đủ thứ máy móc chẳng biết là gì, chỉ biết tốt hơn là không nên động vào. Nhưng mà vẫn có khoảng trống dư sức bày được một mâm nhậu. Khoảng không xung quanh được rào kín bằng lưới B40, vừa giúp người bên trong nhìn được khung cảnh xung quanh, vừa đảm bảo an toàn.
Tôi và Nhật Hào bước đến cửa thang thoát hiểm, đó cũng là khu tự học dùng chung của cả tầng. Cả khu trống trải, chỉ có một người ngồi đó, có vẻ đang giải bài tập. Thấy tụi tôi bước đến, người đó lên tiếng: “Hai anh định lên sân thượng ạ? Trên đó chú bảo vệ đang sửa máy móc gì ấy, chú dặn em ngồi đây có ai đi lên thì kêu đi xuống, để chú sửa cho xong. Lúc nảy em cũng định lên hóng mát nhưng chú nói vậy nên ngồi đây luôn.”
Tôi lay tay Nhật Hào, nói: “Xu luôn, đi về!”.
Nhật Hào nhìn cậu nhóc kia nháy mắt, nói: “Thuộc bài tốt đó! Lát anh thưởng.”, sau đó không nói gì thêm mà kéo tay tôi mở cửa bước ra. Tụi tôi hướng lên phía trên, vẫn còn một cánh cửa nữa giữa thang và sân thượng. Ngoài cửa còn có một đứa khác ngồi ngoài.
Cậu nhóc này đang bấm điện thoại, thấy tụi tôi bước đến, nó lại nói: “Bác bảo vệ sửa máy bên ngoài ạ. Bác khóa cửa rồi nhờ em trông chừng ngoài này. Ai có chìa khóa thì mới vào được ạ!”
Tôi không hiểu chuyện gì đang diễn ra, chỉ có Nhật Hào vô cùng bình tĩnh. Nhật Hào tiến đến trước mặt cậu nhóc, vén ống quần móc ra con cặc to tướng đưa đến trước miệng nó. Nó ngậm lấy con cặc mút chùn chụt mấy cái, sau đó nói: “Chìa khóa vừa rồi ạ!”
Thằng nhóc lúc này nép sang một bên, mở cửa cho chúng tôi vào. Tôi khều Nhật Hào hỏi: “Quần què gì vậy?”
Nhật Hào nói: “Lính canh của em thuê đó! Chứ anh nghĩ em dám chơi liều hả? Lỡ có người lên đây đột xuất thì em có mà cút khỏi trường!”
Tôi hỏi: “Giàu vậy? Thuê người canh cửa luôn? Trả bao nhiêu?”
Nhật Hào đáp: “Một lần xuất tinh!”
Tôi nói: “Cái miệng hư hỏng. Nói câu nào không dâm không được hả?”
Nhật Hào trả lời: “Không. Miệng em hư vậy đó, anh phạt em đi. Đút cu anh vào là em nín ngay không nói được nữa!”
Tôi chịu thua, tôi cạn lời. Nhật Hào vốn đã đẹp trai hàng khủng, giờ còn miệng mồm lanh lợi kiểu này, tôi bắt đầu thấy sợ cho mấy em bottom khu này rồi. Đi lên sân thượng vài bước, tôi đã thấy trên đó có sẵn ba người. Một trong số đó lên tiếng: “Ủa Hào tới rồi hả? Ầy, em bot nào ngon thế? Nhường anh ăn trước được hông? Hông thì cho anh ké cũng được!”
Tôi tặc lưỡi, tự nhiên đi theo chơi cái biến thành món hàng trong mắt người khác. Nhật Hào đáp lời: “Ẩu rồi đó anh! Đây là anh Hưng phòng em, cùng khóa với anh á!”.
Người kia “ồ” một tiếng, nói: “À, đây là bé Hưng em hay nhắc ấy hả? Đúng là dễ thương nha. Còn bú cu đỉnh nữa thì tuyệt vời quá rồi!”
Nhật Hào “suỵt” một tiếng, sau đó giới thiệu từng người với tôi: “Anh này là Vĩnh Phúc, bé kế bên là Vĩ Khang, kế bên nữa là Minh Tâm. Lát nữa anh cầm máy quay giúp tụi em nha. Anh Phúc, phòng được nhiêu người rồi anh?”
Vĩnh Phúc cười tươi: “Hơn 300 rồi! Nhanh lên đi, fan còn nứng hơn mình rồi kìa!”
Hóa ra là vậy, không những địt nhau, mà còn là vừa địt nhau vừa livestream.
Nhật Hào cũng cười tươi, nói nhỏ: “Ngon!”. Sau đó lần lượt cởi áo và quần ngoài ra, mặc mỗi quần lót với con cặc cương cứng lòi ra khỏi cạp quần. Tiếp theo, nó mở cái hộp mới lấy dưới lầu 9 lúc nảy, lấy ra 2 cái hood đầu chó (mặt nạ đầu chó), Nhật Hào đeo cái full đen, Vĩnh Phúc đeo cái đen đỏ.
Trên sân thượng có một bộ bàn ghế học sinh, Nhật Hào và Vĩnh Phúc ngồi trên ghế, hơi ngã ra sau, hai cù chỏ tựa lên mặt bàn. Vĩ Khang và Minh Tâm từ từ bò đến, ngửi từ ngón chân lên đến đùi của hai thằng con trai ngồi trên ghế, sau đó úp mặt vào hạ bộ, ngoạm lấy cặc mà bú một cách hết sức thèm thuồng. Vĩ Khang liếm láp hai hòn dái, sau đó kéo lưỡi dọc theo thân cặc Nhật Hào rồi ngoáy lưỡi vào lỗ tiểu. Dù cho Vĩ Khang có cố gắng mấy thì trong tư thế này vẫn không ngậm hết được chiều dài của con cặc Nhật Hào.
Vĩ Khang bú cặc cho Nhật Hào, con cặc quá dài chọt sâu vào cổ họng khiến thằng nhóc ọe ra mấy lần. Nhưng Nhật Hào mặc kệ, một tay nắm đầu Vĩ Khang dọng vào cặc mình, một tay se đầu vú. Tôi lia camera đến trên bộ ngực săn chắc và cơ bụng sáu múi của Nhật Hào, fan đang xem livestream lập tức thả tim đến lag cả màn hình. Dãy comment cứ chạy lên không dứt, nào là “Top ngon quá!”, “Đụ em đi anh ơi!”, “Cặc top đã quá!”, “Xem nứng quá!”, “Bot xinh quá”…
Phía bên cạnh, Vĩnh Phúc cũng không thua kém gì. Body tập gym sắc nét, lại còn có vẻ đô con hơn cả Nhật Hào, nhưng da ngâm hơn. Cặc không dài như Nhật Hào mà múp rụp, làm tôi thoáng nhớ đến Trọng Quân lúc trước. Minh Tâm cũng không khá hơn là bao, bị Vĩnh Phúc nắm tóc rồi thúc eo đẩy cặc vào miệng, đến thở còn không kịp.
Trên màn hình, comment đã bắt đầu đổi khác, từ khen top khen bot đến chuyển sang “Đụ đi mấy anh ơi!”, “Đút cặc vào đi!”, “Chơi kiểu chó đi anh!”… Nhật Hào và Vĩnh Phúc liền nhanh chóng “chiều fan”. Minh Tâm quỳ hai đầu gối trên ghế, hai tay chống lên mặt bàn, mông chu về phía sau cho Vĩnh Phúc đút cặc vào. Nhật Hào thì đứng ở đầu bàn, cho nên Vĩ Khang nằm lên bàn, từ eo trở xuống thì buông thỏng xuống dưới. Nhật Hào một chân đứng dưới đất, một chân co lên đặt trên ghế rồi đút cặc vào đẩy quyết liệt.
Vì Nhật Hào đứng ở tư thế đó, tôi có thể đưa camera vào bên dưới để quay ngược lên. Hai hòn dái săn lại đong đưa nhẹ nhàng theo mỗi nhịp đút cặc. Nhật Hào mỗi cú đều thúc lút cán rồi kéo ra hết cỡ. Camera bắt trọn con cặc bóng loáng trơn tru chạy ra chạy vào cái lỗ hồng hào. Khán giả xem livestream tặng quà ầm ầm, không ngớt lời ngợi khen nội dung mà họ đang xem.
Có điều, trong cơn sướng đê mê, Nhật Hào và Vĩnh Phúc không khẩu dâm, cũng không rên như bình thường mà rên ư ử như tiếng chó. Vĩ Khang và Minh Tâm thì mím môi rên “ưm… ưm…”, vừa phê vừa sợ người khác phát hiện nên chỉ đành cố gắng kìm nén sự dâm dục trong cổ họng.
Tuy không rên, nhưng mà cái tay hư hỏng của hai thằng top thì không yên được. Từng tiếng vỗ mông chan chát xé toạc bầu trời đêm xung quanh, ngay trong không gian thiếu ánh sáng mà tôi vẫn nhìn thấy mông của Minh Tâm và Vĩ Khang đã đỏ hết lên. Nhật Hào và Vĩnh Phúc càng nứng thì đánh mông càng mạnh, tiếng rên của Vĩ Khang và Minh Tâm đã dần chuyển sang nức nở như tiếng khóc.
Sau khoảng 15 phút đụ không ngừng nghỉ, Nhật Hào đứng cả hai chân trên đất khép lại vào nhau. Từng thớ cơ đều bị gồng lên, lực đẩy cũng mạnh hơn gấp bội, chắc hẳn là Nhật Hào sắp xuất tinh rồi. Phía bên kia, Vĩnh Phúc ra hiệu cho Vĩ Khang và Minh Tâm quỳ gối dưới đất, tôi thì lùi ra xa để quay được toàn cảnh.
Nhật Hào và Vĩnh Phúc sau khi rút cặc ra thì dùng tay sục nhanh không ngừng, Vĩ Khang và Minh Tâm đã há miệng chờ sẵn. Người xem livestream bình luận: “Bắn đi anh ơi…”, “Ra đi anh ơi, em cũng ra với anh nè!, “Cho bot uống tinh đi 2 anh…”.
Nhật Hào chỉ cặc vào miệng Vĩ Khang, sục mạnh mấy cái nữa. Sau đó thì ngẩng đầu lên cao, tru lên từng tiếng kéo dài “A úuuuuu… A úuuuuuu…”. Có điều, tiếng rú này không vút cao mà trầm đục, nặng nề mà dâm mỹ. Cặc Nhật Hào bắn tinh xối xả vào miệng, lên mặt, lên ngực, lên bụng Vĩ Khang, đôi chân dài săn chắc run run suýt không đứng vững. Cạnh bên, Minh Tâm cũng không khác gì.
Người xem lại tặng thêm quà, bình luận không ngớt lời “Tinh nhiều quá!”, “Ước gì được uống!”… Nhật Hào và Minh Tâm thì chào fan một cái rồi ra hiệu cho tôi tắt livestream đi. Hai đứa ngồi trên ghế thở hồng hộc, còn Vĩ Khang và Minh Tâm thì tự mình lau dọn rồi mở cửa sân thượng đi xuống dưới.
Thấy Nhật Hào còn chưa mặc lại quần áo, tôi hỏi: “Không về phòng hả?”
Nhật Hào đáp: “Chưa xong mà anh! Còn 1 cử nữa!”
Tôi trố mắt, nói như không tin vào những gì tai mình nghe: “Gì? Liền bây giờ luôn hả?”
Nhật Hào gật đầu đáp: “Chứ không thì anh nghĩ em ra sớm vậy hả?”
Tôi lại nói: “Làm gì mà làm lắm thế? Có được lợi ích gì không?”
Vĩnh Phúc đáp: “Quốc Hưng không biết hả? Phòng livestream của tụi này là phòng VIP, phải trả phí mới được vào đó!”
Tôi hỏi: “Phí bao nhiêu?”
Vĩnh Phúc đáp: “50k mỗi người. Xem cùng lúc 2 hot boy có 50k thì quá rẻ đúng không?”
Tôi lẩm nhẩm tính, ừ thì 50k cũng không đắt đối với hai thằng top cỡ này. Mà khoan… 300 người xem cùng lúc… Tôi giật mình kêu lên: “Vậy là phiên livestream lúc nảy thu được 15 triệu hả?”
Nhật Hào nháy mắt xác nhận với tôi. Vậy nếu bây giờ hai đứa nó mà livestream một lần nữa, được cỡ 300 người xem nữa thì lại thu được thêm 15 triệu rồi… Cái vẻ ngoài hot boy đúng thực sự là giúp người khác hái ra tiền mà!
Một lúc sau, hai bé bot canh cửa lúc nảy lên thay phiên. Mọi chuyện lại tái diễn như cũ. Cho đến khi buổi live kết thúc và trên đường trở về phòng, tôi vẫn chưa hết bàng hoàng về những điều mới diễn ra. Một cậu hot boy vẻ ngoài ngây thơ trong sáng, bên trong lại là một ngôi sao khiêu dâm trên livestream, thu về hàng chục triệu mỗi lần lên sóng.
Nhật Hào nói: “Khi nào rút tiền về, em chia cho anh một ít nhé!”
Tôi đáp: “Thôi, không cần đâu, cứ giữ đó mà bồi bổ. Đừng có lạm dụng quá, vừa hại cơ thể, vừa nguy hiểm. Lỡ mà kèo với đứa nào xấu tính, nó báo cho ban quản lý là ăn lồn đó! Ráng chờ đến khi có thể ra ở trọ, lúc đó muốn làm gì cũng được.”
Nhật Hào nói: “Anh lúc nào cũng chu đáo vậy hả? Anh cứ như vậy chắc có ngày em “đập chậu cướp hoa” quá!”
Tôi cười: “Anh là cái hoa xương rồng đó! Mày giỏi mày cướp đi, tao ghim gai vào đít mày!”
Nhật Hào lại đùa dai: “Thôi, ghim cái khác vào đi, cu cũng được!”
Tôi rượt đánh Nhật Hào, nó vừa la làng vừa chạy một lèo vào thang máy. Sau những giây phút cống hiến cho tư bản lúc nảy, Nhật Hào lại trở về làm một đứa trẻ thích đùa, vừa ngây ngốc, lại vừa có chút gì đó đáng yêu.