Protected: Ký Túc Xá Nam Sinh

0 of 74 lessons complete (0%)

Chương 23: Căn phòng Tứ Đức (3/3)

Khi Trọng Dĩ và Mạnh Kỳ trở ra cũng là lúc cuộc vui bắt đầu. Huy Đức tắt đèn trắng, thắp lên ngọn đèn ngủ màu tím mờ. Mạnh Đức trải tấm nệm ra dưới sàn, trừ Minh Đức, tôi và Khả Ngôn đang trong nhà tắm ra, tất cả 7 người còn lại đều cởi sạch quần áo, trần truồng như nhộng.

Mạnh Đức và Gia Lâm âu yếm nhau trên giường, môi hôn quấn quýt không rời. Trong khi 5 người còn lại nằm sát rạt nhau trên tấm nệm, tay người này mò mẫm cặc dái vú đít người kia, môi hôn loạn xạ trong tiếng rên rỉ dâm dục.
Tôi mới ra lúc nảy, giờ này lại nứng như ban đầu. Tôi nằm úp sấp trên giường, thỉnh thoảng đẩy eo cạ cặc xuống giường cho đỡ nứng. Thật ra tôi vẫn thích nhìn người khác hành sự vừa tự thủ dâm hơn so với việc chung vui thác loạn cùng họ.

5 con người bên dưới nhắm mắt đê mê, ôm nhau cạ cặc, cạ hết người này lại đổi sang người khác. Huy Đức có vẻ đam mê mùi cơ thể của người khác, nhất là ở mấy vị trí nhạy cảm. Anh ta đưa mũi vào đít từng người mà hít lấy hít để, sẵn tiện còn liếm láp vài cái. Trọng Dĩ, Mạnh Kỳ và Lữ Chí được liếm đít thì rên lên ư ử, trong khi liếm đến chỗ Hoàng Đức thì anh ta la oai oái: “Đm để cho cái lỗ đít bố mày được bình yên!”

Một lúc sau, 5 người họ nằm thành vòng, người này ngậm cặc người kia bú mút, trong khi cặc mình cũng được một người khác chăm sóc tận tình. Cảm giác vừa bú cu vừa được người khác bú cu khiến cả đám như phát dục, cổ họng ai nấy đều phát ra âm thanh trầm đục kéo dài.

Lúc này Khả Ngôn trong nhà tắm trở ra, thân trên không mặc áo để lộ dáng vẻ mảnh mai nhỏ nhắn. Khả Ngôn vừa tiến đến, Minh Đức đã dẹp laptop sang một bên, kéo Khả Ngôn vào mà hôn ngấu nghiến. Dù cho có nề nếp đến đâu đi nữa, mấy cảnh này trưng ra trước mắt Minh Đức có thể nào mà không nứng?

Khả Ngôn để Minh Đức nằm trên giường, đầu hướng về phía tôi. Dưới ánh đèn mờ, Khả Ngôn kéo quần Minh Đức xuống, con cặc thon dài gần mười tám centi nhanh chóng bật ra. Thật bất ngờ là Minh Đức chỉ không cho ai nhìn cơ thể Khả Ngôn thôi, còn Minh Đức không quan tâm người khác nhìn thứ gì trên người mình.

Minh Đức bình thường trông không quan tâm chuyện dâm loạn trong phòng, lúc này đây hứng lên lại là người rên la dữ dội nhất phòng: “Anh sướng quá Khả Ngôn ơi! Em bú giỏi quá! Cặc anh cương hết cỡ rồi… Ngon không em? A… Em đá lưỡi vào dái anh hồi nữa anh ra mất…”

Minh Đức cứ như biến thành người khác, chỉ có mỗi sự dịu dàng dành cho Khả Ngôn là không đổi. Tay Minh Đức đan vào tóc Khả Ngôn, nhẹ nhàng xoa xoa xuống tai, xuống mặt. Miệng thở hổn hển nhưng cứ chốc chốc lại nói ra mấy lời không đứng đắn.

Ở giường bên kia, Mạnh Đức đã cắm con cặc đầy gân của mình vào đít Gia Lâm. Gia Lâm đưa tay ra sau vuốt ve đầu tóc Mạnh Đức, trong khi con cặc của cậu ta cũng to không kém Mạnh Đức, lúc này không xìu mà cương lên uy dũng.

Mạnh Đức nhấp được vài nhịp thì Gia Lâm liền nói nhỏ gì đó, sau đó cả hai đứng lên cạnh thành giường, cặc Mạnh Đức vẫn nằm trong lỗ Gia Lâm. Gia Lâm hỏi những người bên dưới: “Ai tham gia không?”

Vừa nói, Gia Lâm vừa vuốt vuốt con cặc của mình với vẻ đầy khiêu khích, Trọng Dĩ và Mạnh Kỳ nhanh chóng hưởng ứng. Trọng Dĩ là vers top, cho nên hoàn toàn thoải mái với việc cho người khác đút cặc vào đít mình. Mạnh Kỳ lại là vers bot, cho nên càng không vấn đề gì. Cuối cùng 4 người bọn họ nối nhau thành một đoàn, âm thanh rên rỉ vang dội khắp phòng.

Lúc này còn Huy Đức, Hoàng Đức và Lữ Chí như con đò không bến đỗ, nhưng họ cũng nhanh chóng thử một trò mới: song long nhập động. Tôi thấy Lữ Chí có vẻ không sợ mấy, ngược lại còn phấn khích vô cùng. Huy Đức và Hoàng Đức nằm về hai hướng ngược nhau, đặt mông sát nhau để hai con cặc gần nhất có thể.

Lữ Chí cùng lúc ngậm lấy hai con cặc, có vẻ hơi nghèn nghẹn một chút, nhưng chủ yếu là dùng nước bọt của mình bôi trơn. Sau đó cậu ta từ từ ngồi lên một cách thuần thục, trên mặt là biểu cảm thỏa mãn chứ không phải đau đớn gì. Tôi nhìn mà sợ thay, có điều chỉ có người trong cuộc mới biết sướng khổ thế nào.

Lữ Chí nhún nhanh khiến hai chàng top bên dưới không kìm được mà xổ ra mấy câu dâm dục. Cả phòng mỗi người một miệng, kẻ rên kẻ hét, như thể chục cái ti vi mỗi cái chiếu một đài mà đặt cạnh nhau. Nhưng cuối cùng, tiếng tôi nghe rõ nhất vẫn là tiếng thở hổn hển gấp gáp như thể sinh khí trong phòng đã bị rút cạn.

Hoàng Đức lớn tiếng: “Đm khít quá! Tao đâu biết sướng cỡ này, sắp bắn mẹ nó rồi!”

Huy Đức đáp lời trong ngắt quãng: “Kèo không? Thằng nào ra trước thằng đó nghỉ đụ 3 ngày!”

Tôi cười cười nghĩ trong lòng cái kèo này ác ôn thật sự. Là tôi còn thấy khó, huống gì là hai ông thần tà dâm như Hoàng Đức và Huy Đức.

Lữ Chí vẫn nhún đều đều, còn miệng thì quay sang bên kia ngậm cu Mạnh Kỳ mà bú mút. “Đoàn tàu” bên kia di chuyển không nhanh không chậm, chỉ có tiếng kêu xình xịch là không thấy đâu, chỉ có dâm ngôn uế ngữ: “Sướng quá… Vừa sướng cặc vừa sướng lỗ… Tao mà biết sướng vậy tao rủ chơi sớm hơn rồi!”

Bên phía Khả Ngôn có vẻ yên ổn hơn, Minh Đức sau khi đẩy cặc ra vào lỗ hậu chừng mười lăm phút thì cũng đã xuất tinh trong lỗ. Anh ta sau đó cứ để cặc bên trong, ôm lấy Khả Ngôn nằm trên giường nghỉ ngơi lấy lại sức.

Hoàng Đức dưới này lại rên: “Đm, không chịu nổi nữa! Tao bắn đây!”

Huy Đức thốt lên: “Lạy trời! Đợi mày nói câu này thôi đó, chứ tao cũng sắp bể cặc rồi!”

Lữ Chí dùng lực thêm một chút, hai con người bên dưới đã kêu rên thảm thiết: “Tao ra… Tao ra… A… Sướng cặc quá mày ơi!”

Cả hai con cặc xuất tinh gần như cùng lúc vào lỗ khiến Lữ Chí cũng gồng mình lên chịu đựng từ nhịp giật giật của hai con cặc trong đít mình. Lữ Chí cũng tự sục cặc mình, có vẻ cũng không cầm cự thêm được. Vuốt thêm vài ba cái, cậu ta rên khe khẽ rồi bắn tinh thẳng về trước, vô tình bắn trúng bụng Mạnh Kỳ.

Mạnh Kỳ cứ như bị luồng tinh ấm nóng này kích thích, thêm phần con cặc được chăm sóc từ nảy đến giờ bởi cái miệng điêu luyện của Lữ Chí cho nên không thể trụ lâu hơn. Mạnh Kỳ nói: “Ê, tao đếm tới 3 là tao ra nha. Tới giới hạn rồi! 1… 2… 3… A… A…. Sướng… Sướng quá!”

Cứ mỗi nhịp bắn tinh, lỗ đít Mạnh Kỳ lại siết chặt vào cặc Trọng Dĩ phía sau, khiến Trọng Dĩ gầm lên: “Đm lỗ siết vào cặc rồi! Tao chịu đéo nổi! Tao bắn… A… Tao bắn trước đây!”

Trọng Dĩ bắn thì câu chuyện cũ lặp lại với Gia Lâm đằng sau. Vốn đã ra vào nảy giờ, chỉ cần thêm chút kích thích thì con cặc sẽ lập tức trào tinh. Vậy rồi cũng bằng cách đó, cả Gia Lâm và Mạnh Đức đều cùng nhau bắn một lượt. Tất cả sau đó đều nằm vật ra thở như mới chạy marathon 3km.

Sau đó chưa được 1 phút thì bên ngoài có tiếng gõ cửa, tôi hốt hoảng nghĩ rằng có chăng ban quản lý “đánh úp” để hốt trọn ổ cái phòng này hay chăng? Minh Đức nhìn camera trên laptop, hỏi: “Có đứa nào quen thằng ngoài cửa không?”

Tôi tò mò cũng đến nhìn một lượt rồi thốt lên: “Vãi lồn!”. Tại sao lúc này Hoàng Tuấn lại xuất hiện trước cửa cơ chứ?

Tiếng gõ cửa mỗi lúc một dữ dội, tôi nói lắp ba lắp bắp: “Bạn… Bạn em!”

Minh Đức kêu: “Thế em ra mở cửa đi!”

Tôi đáp: “Chắc em về luôn đây!”

Tôi ra mở cửa, trông thấy Hoàng Tuấn đang nộ khí xung thiên. Tôi giả vờ không có gì liền hỏi: “Tuấn đi đâu xuống đây vậy?”

Hoàng Tuấn gắt: “Đừng có giả vờ hỏi mấy câu ngây ngô như vậy!”

Đó là lần đầu tiên Hoàng Tuấn lớn tiếng với tôi như vậy, tôi trong lòng có chút sợ hãi, lại có chút thất vọng. Sau đó, Hoàng Tuấn không những không về, mà còn thuận thế đẩy cửa đi vào trong, nhìn thấy toàn bộ “bãi chiến trường” còn chưa dọn dẹp. Người thì ngổn ngang thở dốc, trên người lại chẳng có mảnh vải che thân. Đã thế không phải 1, mà là gần chục người.

Trước mặt cả phòng, Hoàng Tuấn chất vấn tôi: “Đã làm chuyện gì rồi?”

Tôi lắc đầu: “Không có làm gì hết. Chỉ đến xem thôi!”

Hoàng Tuấn có vẻ không còn bình tĩnh nổi, nói: “Xem thôi? Thấy những cảnh tượng này chỉ xem thôi? Mấy lời này nói với con nít ba tuổi chắc tụi nó sẽ tin đó!”

Huy Đức nói: “Hưng nó nói thật mà. Nó từ đầu tới cuối toàn xem thôi.”

Hoàng Đức lại hỏi: “Mà cậu này là gì của em vậy Hưng?”

Tôi đáp: “Bạn cùng phòng của em!”

Minh Đức đằng kia nói: “Thế hả? Không nói còn tưởng người yêu ấy!”

Lữ Chí cũng lên tiếng bênh vực tôi: “Hưng nó không có tham gia, em không tin thì thôi. Hơn nữa, dù nó có tham gia, thì liên quan gì đến em mà em làm ra thái độ như vậy?”

Hoàng Tuấn hít thở mấy hơi, dường như nhận ra thái độ của bản thân có chút không đúng. Nhưng tôi không trách, bởi tôi biết Hoàng Tuấn có tình cảm với mình nên mới làm vậy. Chỉ là tôi không biết, tình cảm của cậu ta đã lớn hơn nhiều so với trước. Rõ ràng hôm trước còn nói tôi có thể vui chơi thoải mái, giờ này lại muốn quản tôi rồi.

Không khí bên trong phòng có vẻ ngượng ngập lạ lùng, không ai nói gì, tất cả đều tập trung vào Hoàng Tuấn. Tôi thỏ thẻ: “Có gì về phòng nói chuyện!”

Đột nhiên Hoàng Tuấn quay sang tôi, nâng cằm tôi lên mà hôn ngấu nghiến. Lần trước chúng tôi hôn nhau cũng cách đây cả tháng rồi, dư vị ấm áp này cũng đã lâu không được nếm trải.

Khả Ngôn từ bên kia nhìn thấy liền nói: “Mấy anh thấy hết chưa? Khỏi thắc mắc tại sao không chạm vào người bé Hưng được nữa nhé!”

Nụ hôn kết thúc cũng là lúc tôi kéo Hoàng Tuấn ra khỏi phòng, trở về ban công mát mẻ đầy gió của mình. Khi chỉ còn hai người, tôi nói: “Hưng đã nói rồi mà. Thích Hưng chỉ làm cho Tuấn khổ thêm mà thôi!”

Vẫn trên chiếc ghế hôm trước, Hoàng Tuấn lại ôm tôi trong lòng, nói: “Tuấn xin lỗi. Lúc đó Tuấn sợ lắm, cho nên mới lớn tiếng như vậy!”

Tôi nói: “Sợ gì chứ? Là con trai với nhau cả mà!”

Hoàng Tuấn đáp: “Căn phòng đó cả ký túc xá này ai cũng tránh xa, bọn họ không hiền lành như vẻ ngoài đâu. Trong tinh dầu họ xông, có mùi thuốc kích thích!”

Tôi ngẩn người: “Làm sao Tuấn biết được?”

Hoàng Tuấn trả lời: “Là kỹ năng nghề nghiệp thôi. Tuấn thừa biết Hưng không có đam mê xác thịt với những người đó, nhưng nếu bị kích thích bằng thuốc, ai biết chuyện gì sẽ xảy ra chứ?”

Thảo nào lúc nảy tôi vừa nứng vừa bắn tinh xa đến vậy. Cái mùi xông phòng vốn không phải để át mùi tinh trùng, mà là tránh người khác phát giác. May mà tôi đã sớm bắn ra một lần, cho nên cảm giác kích thích cũng không còn nhiều nữa. Nếu mà tôi không bắn trước, chắc tôi cũng nhập cuộc cùng họ rồi. Lần này quả thật Lữ Chí đã giúp tôi không ít.

Tôi cười cười: “Tuấn sợ Hưng bị người ta chịch đến vậy hả?”

Hoàng Tuấn nói: “Không phải. Làm tình cũng có nhiều kiểu mà. Nhưng làm với người lạ, chẳng có ai thèm thương hoa tiếc ngọc gì đâu. Chưa kể phòng đó người lạ ra vào không đếm xuể, biết có bệnh hoạn gì trong người. Hứa với Tuấn sau này không xuống đó nữa được không?”

Tôi lại chọc: “Phải mà hôm nào Tuấn cũng về sớm thế này thì Hưng cũng không cần ra ngoài tìm vui làm gì.”

Hoàng Tuấn không nói gì, vẻ mặt cứ như đang đắn đo suy nghĩ làm cách nào có thể về sớm cùng tôi. Tôi véo má cậu ta một cái, nói: “Hưng đùa thôi, Hưng biết Tuấn lúc nào cũng muốn về sớm với Hưng mà, chỉ là công việc không cho phép! Sau này Hưng không xuống dưới đó nữa!”

Hoàng Tuấn nghe vậy mới yên tâm, kéo đầu tôi vào vai, áp mũi vào tóc tôi hít một hơi, đôi bàn tay rắn chắc vừa ôm vừa xoa lưng tôi. Thật tình tôi cũng không biết cảm giác này là gì, chỉ biết nó đặc biệt hơn nhiều so với những gì tôi tưởng tượng.

Comments

No comments yet. Why don’t you start the discussion?

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

error: Content is protected !!