Protected: Ký Túc Xá Nam Sinh

0 of 74 lessons complete (0%)

Chương 24: Hot boy nhập hội

Mấy tháng hè trôi nhanh như chớp mắt, chưa gì tôi đã đi học lại được mấy tuần. Bây giờ bước vào trường cũng không thể tự tin mà xưng là “em” nữa, bởi vì khóa mới cũng đã vào rồi.

Học kỳ mới, phòng tôi cũng có thêm người mới. Thằng Quốc Bảo có vẻ không vui chút nào, vì ban quản lý xếp tận 3 người mới vào phòng tôi, cái giường trống nó dùng chứa đồ đạc dĩ nhiên là bị “tịch thu”. Còn tôi thì cũng không quan tâm mấy, nhiều người thì có nhiều cu để nhìn. Điều tôi quan tâm nhiều nhất là tụi tôi được chuyển xuống lầu 6, đỡ phải đi bộ một chút.

Buổi trưa, tôi, Duy Long với Ngọc Lễ vừa trở về thì đã thấy có ai đó đứng láp ló trước cửa phòng với mấy thứ đồ đạc lỉnh kỉnh. Người này cao ráo, mặt mũi không trẻ hơn tụi tôi nhưng khá đẹp trai, tóc vuốt ngược lịch lãm, chân đi Jordan có vẻ năng động. Không nghĩ cũng biết đây là người mới được ban quản lý xếp vào phòng tôi.

Thấy tụi tôi bước đến, cậu ta chào xong lại hỏi: “Cho em hỏi phòng này có ai tên Trọng Quân không mấy anh?”

Duy Long đáp: “Có em, Trọng Quân mới vào phòng này hôm trước, em là bạn Quân hả?”

Cậu bé lễ phép đáp: “Dạ đúng rồi. Em tên Nhật Hào, được ban quan lý xếp vào phòng này.”

Tôi cầm chìa khóa mở chốt, kéo cửa rộng hết mức cho Nhật Hào mang đồ đạc vào. Duy Long và Ngọc Lễ hôm nay tỏ ra tốt bụng hết sức. Vừa quăng cái cặp lên giường là xông xáo trở ra cửa phụ thằng em mang đồ vào. Sau đó, tụi nó còn phụ Nhật Hào dọn đống đồ ở giường phía trên của Quốc Bảo xuống, vì đây là giường duy nhất còn trống.

Duy Long và Ngọc Lễ là hai đứa tốt tính, tôi biết chắc điều đó. Nhưng mà, mọi chuyện sẽ rất bình thường nếu như Nhật Hào không phải là đứa cuối cùng chuyển vào. Hôm trước khi Ngọc Duy và Trọng Quân chuyển vào, tụi nó lại không hề nhiệt tình như vậy!

Mà cũng không trách tụi nó được, nhìn kỹ thì Nhật Hào có đôi mắt lãng tử hút hồn. Thêm tướng tá cao ráo, khuôn mặt hoàn mỹ, tay chân săn chắc đầy đặn, bụng thon không mỡ, lại còn nhỏ tuổi hơn, “đàn anh” như tụi nó làm sao mà không xiêu lòng chứ?

Tôi cũng chẳng tốt lành gì, chỉ là trong lòng tôi có bóng hình người khác, thành ra đối với nhan sắc này cũng không phản ứng kịch liệt như hồi trước. Nhưng mà, từ cách nói chuyện và dáng vẻ tươi cười thân thiện của Nhật Hào, tôi cứ cảm giác thằng bé này trap boy kiểu gì. Mà thôi, chỉ là cảm nhận ban đầu, biết đâu tôi lại nghi oan cho thằng bé.

Một lát sau, cả phòng cũng về gần như đông đủ, trừ Hoàng Tuấn đi học xong thì đi làm luôn. Sau màn chào hỏi, Quốc Bảo nhanh chóng nhận ra đồ đạc nó để ở giường trên đều bị bê xuống cả rồi, tuy là không làm được gì nhưng vẫn tỏ thái dộ bực dọc. Nhật Hào liền nói: “Do không còn giường trống nên em mới dọn đồ của anh xuống. Giờ anh để đâu, để em phụ cất vào cho!”

Quốc Bảo đáp: “À, không cần đâu. Anh tự dọn được rồi.”

Mặc dù nghe vậy, Nhật Hào vẫn cứ xắn tay vào dọn dẹp đống đồ không phải của nó. Lại còn lấy chổi và hốt rác quét dọn đống bụi dưới sàn. Cả phòng nhìn thấy không thể không nghĩ thằng bé này an phận hiểu chuyện, còn Quốc Bảo có muốn ghét nó cũng không ghét được.

Dọn xong Nhật Hào nói: “Xin lỗi anh nha, em mới vô mà làm mọi thứ bừa bộn quá!”

Duy Long liền nói: “Có gì đâu em, đáng ra nó phải dọn từ mấy hôm trước rồi!”

Ngọc Lễ thêm vào: “Nó không xin lỗi em thì thôi chứ em lo cho nó làm gì!”

Quốc Bảo nhíu mày nói: “Hai đứa mày sao vậy? Nay lạ lắm nhe! Tao còn chưa nói gì thằng nhỏ luôn á!”

Lúc đó thì Trọng Quân bên ngoài cũng về đến, Nhật Hào trông thấy thì cười tươi rói, Duy Long và Ngọc Lễ nhân cơ hội đó lảng lảng về giường. Trọng Quân không điển trai bằng Nhật Hào, không cao hơn, tròn trịa hơn, nhưng theo đánh giá của tôi thì Trọng Quân có vẻ hiền lành và đáng tin hơn nhiều.

Có điều, Ngọc Duy mới vào được tụi tôi gọi là Hoàng Tuấn 2. Bởi vì nó bằng tuổi chúng tôi, mà tần suất nó có mặt ở phòng không khác gì thằng Tuấn cả, đi suốt ngày đến tận đêm khuya. Ngọc Duy xinh đẹp, chân thon, eo thon, nhưng mông tròn trịa. Không nói ra tôi còn tưởng là Ngọc Trinh phiên bản nam ấy chứ. Nhưng mà cậu ta lúc nào cũng có vẻ lạnh lùng, dù không nói ra nhưng dường như nặng trĩu tâm sự.

Một tháng không nhanh không chậm trôi qua êm đềm, may mắn là người cũ kẻ mới sống yên vui hòa hợp. Nhật Hào trong thời gian ngắn trở thành đứa em được lòng nhất cả phòng. Nó kể ra còn chu đáo hơn cả Duy Long, gọn gàng siêng năng hơn hết thảy mọi người khác. Mỗi khi xuống bên dưới mua cơm, nó còn chủ động hỏi tụi tôi có muốn nó mua giúp hay không. Thành ra tôi cũng tự cảm thấy hơi ngại vì ban đầu nghĩ mấy điều không tốt cho nó.

Sáng thứ Sáu như thường lệ, mới 6 giờ, Hoàng Tuấn đã rục rịch chui ra khỏi giường làm tôi cũng tỉnh dậy. Từ hôm lôi tôi về từ căn phòng “thác loạn” dưới lầu 5 thì tối nào Hoàng Tuấn cũng cố gắng về sớm hơn một chút, nhưng đổi lại tôi phải cho nó ngủ chung, lại còn phải cho nó hôn mấy cái mỗi ngày.

Cảm giác ngủ cùng người mình thích khiến cho cả tôi và Hoàng Tuấn đều không kìm chế được. Tôi mới căn mền che lại xong, hai đứa vừa đặt lưng xuống giường thì cả hai con cặc đều cứng ngắc. Có hôm tụi tôi còn bạo gan cởi sạch quần áo rồi đắp chăn ôm nhau, nhưng mà hai con cặc cương cứng cứ chen vào giữa làm hai đứa không thể nào ôm sát được.

Hoàng Tuấn thích nhất là để tôi nằm sấp trên người nó, để hai con cặc bị ép giữa hai cái bụng. Lúc nào bụng tôi cũng nóng hổi như thể bên dưới là hai que củi cứng ngắc đang bị nung trong lò than. Cứ mỗi lần tôi trượt nhẹ người là hai con cặc lại ma sát vào nhau, ma sát vào bụng làm cho hai đứa vừa phê pha vừa hưng phấn rỉ nước nhờn.

Mà cũng vì như vậy cho nên bàn học, laptop và mấy thứ linh tinh của tôi với Hoàng Tuấn đều phải đặt hết lên giường trên. Mấy lúc chơi game tôi lại trèo lên giường Hoàng Tuấn, nhưng mà như vậy cũng tốt, để tôi có dịp giả vờ chơi game mà ngó mắt vào trong nhà tắm.

Hoàng Tuấn lúc này đang tắm bên trong, tôi vẫn cố nằm nướng trên giường, nhưng mà chui đầu ra khỏi màn che để nhìn con cặc của thằng Quốc Bảo đang dựng đứng trong quần như mọi buổi sáng khác. Khung cảnh yên bình chỉ kéo dài đến 6h30 vì tiếng báo thức đã inh ỏi vang lên. Ngọc Lễ và Duy Long sáng nay lên trường sinh hoạt câu lạc bộ. Mấy đứa còn lại thì đi học cả. Tôi vốn đã lười biếng nên cố tình chọn lịch học trống thứ Sáu, thứ Bảy và Chủ nhật để được nghỉ cho đã.

7h30 hơn, phòng ốc lại vắng lặng như tờ, chỉ còn mỗi tôi và hai đứa nhóc Trọng Quân, Nhật Hào đang ngủ. Được một lúc thì Trọng Quân dậy, sinh viên mới vào thường luôn dậy sớm, như một thói quen lâu năm từ thời học sinh. Việc đầu tiên Trọng Quân làm khi thức dậy chính là đi tắm, nhưng mà Nhật Hào nằm sát giường tôi, tôi chẳng dám manh động mà rình rập. Chỉ đành leo lên giường trên bật laptop vờ như chơi game mà trông đợi thời cơ.

Bên trong nhà tắm có tiếng xả nước, hẳn là Trọng Quân đã cởi hết quần áo chuẩn bị xối nước rồi. Tôi quỳ gối trên giường, nhẹ nhàng nhỏm người lên, đột nhiên Nhật Hào ngáp một tiếng rồi rục rịch trở mình. Tôi giật mình suýt chút thì văng cả quả tim ra ngoài. Mà lần nào cũng vậy, hễ tôi chuẩn bị hành sự là Nhật Hào nó lại trở mình, cả tháng rồi tôi cũng chưa tia được Trọng Quân chim cò ra sao.

Lúc này tôi nhìn sang chỗ Nhật Hào, trong lòng có chút bực dọc. Nhưng cảm giác đó rất nhanh biến mất khi tôi nhận ra sau khi trở mình, Nhật Hào liền nằm úp sấp xuống giường, cái chăn bị kéo sang một bên dể lộ cặp chân săn chắc trắng trẻo, bắp chân có lông nhưng không quá rậm rạp. Hơn nữa, nó không mặc quần ngắn, mà chỉ mặc mỗi boxer đi ngủ.

Chiếc boxer đen ôm sát cặp mông căng tròn, chốc chốc Nhật Hào lại đưa tay xuống gãi mông, rồi vén một bên boxer lên khoe một bên mông trắng tươi núng nính. Tôi tự hỏi đó là hành động do thói quen khi ngủ nướng hay là nó cố tình vạch mông cho tôi xem không biết nữa.

Laptop tôi đã vào game, nhưng tôi không quan tâm mấy. Tôi cầm điện thoại gấp gáp mở camera, bật chế độ quay để chờ khoảnh khắc nó vén quần để lột cặp đít bánh bao kế tiếp. Rồi đột nhiên nó lại đổi thế nằm, lật ngửa lên trên, tôi tưởng nó tỉnh dậy nên hốt hoảng suýt chút rơi luôn điện thoại xuống dưới.

Tôi còn chưa kịp bực mình thì hạ bộ căng cứng của Nhật Hào đã đập vào mắt tôi. Quần lót của nó có vẻ kéo lên hơi cao, bìu dái bên dưới bị quần siết quào u lên một cục to tướng. Bù lại, con cặc thon dài của nó thì nằm gọn trong quần lót, được để hướng lên trên như thể tìm đường chui ra khỏi cạp quần.

Thấy cảnh này, tôi không thể nào không nứng. Tim tôi đập thình thịch, tay tôi vuốt con cặc đang giật giật trong quần vài cái. Tôi cầm chắc điện thoại, dù có thế nào cũng phải quay lại cảnh này. Nhật Hào lại có động tĩnh, nó đưa tay vào quần nắm lấy con cặc rồi di chuyển lên xuống mấy cái, sau đó lại rút tay ra ngủ tiếp. Tôi đoán chắc đây là thói quen mỗi sáng vì tôi cũng thường hay làm vậy.

Chờ một lúc, Nhật Hào lại chuẩn bị đưa tay xuống quần mà xoa nắn con cặc cương cứng. Camera tôi đã sẵn sàng. Ngay lúc này, cửa phòng nhà tắm vang lên tiếng mở chốt, Trọng Quân đã tắm xong từ nảy giờ. Tôi chỉ đành ngồi thẳng lưng dậy, đè con cặc mình xuống, giả vờ ngồi chăm chú nhìn vào máy tính khi Trọng Quân đi ra. Phía bên kia, Nhật Hào lại đổi sang tư thế nằm úp sấp như ban nảy.

Trọng Quân lên giường ngồi hong đầu tóc cho khô, sau đó hỏi tôi: “Anh Hưng, đi ăn sáng không?”

Tôi đáp: “Anh vào game rồi, em đi trước đi!”

Trọng Quân vừa kéo cửa bước ra khỏi phòng thì con cặc tôi đã ngóc đầu trở lại. Nhật Hào cứ lập lên lật xuống như cái bánh tráng được nướng trên bếp. Lúc này chẳng hiểu thế nào mà cậu ta đang nằm ngửa lên trên, cái chăn thì bị tung lên trùm kín cả đầu. Nhưng mà cái tay của Nhật Hào dã nằm hẳn trong quần, không rút ra nữa.

Tôi thừa biết nếu đút tay vào quần lót, giữa quần và bụng sẽ hở ra một kẻ hở nhỏ. Nhưng mà Nhật Hào nằm quay đầu về phía ban công, nếu tôi muốn ghé mắt nhìn vào kẻ hở đó, thì tôi phải đi lên phía giường Duy Long và Ngọc Lễ. Tôi nửa muốn nửa không, sợ nếu rằng bước chân xuống dưới cái giường phát ra tiếng cót két thì Nhật Hào dậy mất, cả cơ hội để nhìn cặc nó cương cứng bên trong quần lót cũng không còn.

Tôi quyết định “thà có còn hơn không”, chỉ đành nằm xuống giường chờ đợi. Tôi thì nằm chứ cặc tôi thì đứng sững. Phía bên kia, cái tay Nhật Hào lại bắt đầu di chuyển trong quần, dù không thấy được bên trong nhưng tôi vẫn thấy rõ bàn tay đang nằm quanh gốc cặc kéo xuống, để phần quy đầu tuột xuống và con cặc căng cứng hết cỡ. Dừng một lúc, bàn tay ấy lại di chuyển lên xuống đều dặn. Tim tôi đập thình thịch như đang chạy marathon vì kích thích.

Lát sau, những ngón tay Nhật Hào lại di chuyển xuống nắm lấy hai hòn dái và xoa xoa theo vòng tròn. Nhật Hào úp bàn tay vào dái và đẩy sâu xuống phía dưới, khiến cho đầu ngón tay lộ ra khỏi ống quần. Tôi nhìn thấy và làm theo một cách vô thức, cảm nhận chân thực sự sung sướng dâm tiện truyền từ dưới bìu dái và khe háng chạy dọc lên trên.

Tay Nhật Hào chạm đến chỗ nào, tay tôi cũng chạm vào chỗ đó. Tay nó vuốt cặc, tay tôi cũng lên xuống đều đều. Một lúc sau, Nhật Hào nắm chặt lấy cặc mình, tôi biết được là vì phần tay bên ngoài quần lót của nó đã nổi lên mấy đường gân. Nó vừa gồng cơ tay vừa vuốt cặc, để bàn tay siết chặt thân cặc, độ ma sát khi tay di chuyển lên xuống cũng là nhiều nhất.

Tôi cũng nắm lấy cặc mình mà vuốt theo, nhưng sau khi được khoảng một phút, tôi phải buông cặc mình ra, nếu không thì tôi bắn mất. Nhìn sang bên kia, tay Nhật Hào đã không còn di chuyển nữa, mà con cặc nó giật giật bên dưới lớp quần lót và bắn tinh trào ra cả bên ngoài quần. Tôi không thể nhìn lầm vì tinh trùng màu trắng, còn quần lót nó thì màu đen. Dòng tinh rỉ ra ngoài, chầm chậm chảy từ chỗ đầu cặc xuống hai hòn dái, thấm ướt một mảng lớn.

Tôi chầm chậm đóng laptop rồi leo xuống giường, cố gắng hết sức không tạo ra tiếng động rồi đi một mạch vào nhà vệ sinh. Cặc tôi cũng không kìm được nữa, tôi liền xuất tinh rơi lỏm tỏm xuống bồn cầu. Sau khi định thần ngồi lại, tôi quyết định ngồi luôn trong nhà vệ sinh, vì tôi nghĩ Nhật Hào sẽ dậy ngay thôi. Nếu nó biết tôi đã thấy cái luồng tinh ấm nóng nó bắn xuyên qua quần lót rồi thì chắc nó ngượng ngùng lắm. Mà thật ra, tôi sợ nó sẽ kín kẽ hơn, và tôi sẽ không thể nhìn thấy nó hớ hên thêm lần nữa.

Khoảng năm phút sau, Trọng Quân đi ăn xong cũng trở về và kéo cửa bước vào. Tôi lúc này cũng giả vờ dội nước bồn cầu rồi đi ra. Nhật Hào lúc này đang ngồi trên giường, mặc quần ngắn bên ngoài chứ không phải mỗi chiếc quần lót như ban nảy nữa. Nhưng mà cu cậu có vẻ hơi hoang mang, chắc đang nghĩ ngợi xem cảnh tượng lúc nảy có ai nhìn thấy hay không.

Trọng Quân hỏi tôi: “Anh đi ăn chưa?”

Tôi đáp: “Anh ăn rồi, nảy em đi khỏi thì anh cũng đi luôn. Nhưng mà đang ăn thì mắc ẻ nên về ẻ tới giờ mới ra nè.”

Nhật Hào lại nói: “Sao mọi người dậy sớm mà không gọi em dậy?”

Trọng Quân đáp: “Không nói trước ai mà biết. Tưởng mày ngủ nướng.”

Tôi phụ họa: “Lúc anh đi mày còn trùm chăn kín mít ngủ khò khò. Thấy ngủ ngon quá không dám kêu.”

Sau đó chúng tôi mỗi người một việc, câu chuyện sáng nay chắc Nhật Hào cũng không phát giác việc gì. Chỉ là video nó xuất tinh xuyên qua quần lót thì đang ở trong điện thoại tôi, tôi biết mình chắc sắp sửa hao tinh tổn khí dài dài rồi!

2 Comments

  1. Anonymous

    Cmt cho xôm chứ k có cảm hứng gì

Leave a Reply to Anonymous Cancel reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

error: Content is protected !!