Protected: Ký Túc Xá Nam Sinh

0 of 74 lessons complete (0%)

Chương 37: Jockstrap (2/2)

Từ khi bắt đầu học kỳ mới, thứ Sáu nào cũng vậy, tôi với Trọng Quân thay nhau làm hai đứa cô đơn trong phòng. Buổi sáng sau khi Hoàng Tuấn đi làm thì tôi một mình ở phòng, buổi chiều tôi đi học thì Trọng Quân một mình ở phòng. Những đứa khác bận này bận kia ra ngoài cả ngày.

Tôi lên giường nằm một lúc thì cũng hơn mười hai giờ trưa. Mãi đến khi Hoàng Tuấn gọi điện cho tôi thì tôi mới giật mình tỉnh giấc. Tôi bắt máy: “Alo, Hưng nghe nè!”

Hoàng Tuấn hỏi: “Chuẩn bị đi, lát Tuấn về chở đi học!”

Thật ra tôi có thể đón xe buýt ngay trước cổng ký túc xá để sang trường, chẳng cần phiền đến Hoàng Tuấn đưa đón, nhưng mà cậu ta cứ thích chăm tôi ngay từ những việc nhỏ nhất. Tôi đáp lời: “Thôi, trưa nắng đường xa, Tuấn ở quán làm đi! Hưng đi xe buýt được mà!”

Hoàng Tuấn nhất quyết: “12h rồi, đi xe buýt làm sao kịp?”

Tôi giật mình nhìn đồng hồ, nhưng mà vẫn bình tĩnh đáp: “Không sao, giảng viên không có điểm danh. Tuấn mà chạy về là Hưng giận đó! Tranh thủ nghỉ ngơi đi, chiều còn làm, mấy chuyện nhỏ nhặt này Hưng tự lo được!”

Tôi mà tuân theo sự nuông chiều của Hoàng Tuấn thì chẳng mấy chốc không khác gì người liệt giường mất thôi. Chỉ có điều mỗi lúc sự quan tâm của Hoàng Tuấn dành cho tôi càng nhiều, Hoàng Tuấn luôn bảo bọc tôi những điều cậu ấy có thể.

Nghĩ ngợi mộng mơ một hồi tôi cũng quay về thực tại, tôi thậm chí không kịp tắm, chỉ kịp thay vội bồ độ để đi cho nhanh. Tôi mới tuột cái quần xuống thì cửa phòng mở toang, Trọng Quân bên ngoài bước vào. Nhìn thấy tôi đang thay quần áo giữa phòng, Trọng Quân giật mình quay mặt ra cửa, kêu lên: “Á… Em xin lỗi! Mà sao nay anh đi trễ vậy? Mọi hôm thứ Sáu em về là anh đi mất rồi mà?”

Tôi đáp: “Nay anh ngủ quên! Thôi ở phòng nha, anh đi đây!”

Tôi vụt chạy ra thang máy, bỏ mặc hết thảy mọi sự đời, Trọng Quân có nhìn thấy gì thì cũng kệ nó! Lúc nảy tôi nói xạo với Hoàng Tuấn thôi, thực ra giảng viên hôm nay có điểm danh, tôi đi trễ thế này cũng bị cho lên thớt!

Ngồi dưới bến xe buýt trời nắng chói chan, mồ hôi tôi tươm ra nườm nượp không ngừng. Xung quanh còn có mấy đứa sinh viên khác đứng xơ lơ xáo láo, lâu lâu cứ liếc sang chỗ tôi. Một lúc sau, một thằng nhóc trong đám đó đến chỗ tôi hỏi: “Anh ơi, cho em hỏi đi xe buýt nào để sang cơ sở B vậy anh?”

Tôi đáp: “Xe 45 nha em. Mấy đứa mới đi lần đầu hả? Xe tới rồi kìa, nhanh lên!”

Tôi đưa tay ngoắc xe, xe dừng lại là cả đám ùa lên. Nhưng mà tôi cũng đợi tụi nhỏ lên xe hết rồi mới bước lên sau. Có con bé trong đám đưa tờ tiền 500k mua vé xe buýt, phụ xe liền tỏ thái độ không hài lòng chút nào. Cô ta nói: “Em ơi, đi xe buýt mà đưa 500k mua vé rồi tiền đâu chị thối cho em? Để chị chạy hết ngày rồi chị gom tiền đưa em nha!”

Con bé vừa quê vừa tủi, hẳn là lần đầu đi xe buýt nên không biết phải chuẩn bị tiền lẻ. Sẵn dư mấy ngàn trong ví, tôi trả luôn vé cho cô bé kia. Con bé gật đầu cảm ơn rồi lủi thủi đi xuống hàng ghế sau cùng ngồi. Tôi ngó ngang ngó dọc cũng chỉ còn hàng ghế cuối trống chỗ, có điều chỗ ngồi đó là giữa con bé đưa 500k và thằng bé hỏi tôi lúc nảy.

Tôi thề là tôi cực ghét bị kẹp giữa kiểu này, nhưng lỡ rồi thì ngồi vẫn tốt hơn là đứng. Con bé thấy tôi vào chỗ thì nép sang một bên rất lễ phép, tôi nói: “Em cứ ngồi thoải mái đi. Mai mốt đi xe buýt thì nhớ để dành tiền lẻ.”

Cô bé đáp: “Em rút tiền từ cây ATM, không có tiền lẻ ạ. Mà toàn tờ 500k thôi, đưa cho ai người ta cũng không muốn nhận. Anh có tiền thối lại không? Em trả lại tiền vé xe buýt cho anh!”

Tôi cười vì cô bé này hệt như tôi lúc mới lên thành phố. Tôi nói: “Em cứ giữ đó đi. Sau này em đi rút tiền thì rút 400k hoặc 450k thôi! Như vậy thì chỉ chạy ra tờ nhỏ hơn 200k, dễ xài hơn!”

Cô bé “À…” một tiếng như phát hiện ra chân lý. Thằng bé cạnh bên cứ liếc liếc tôi, tôi nhìn sang thì nó thu ánh mắt về quay sang mấy đứa bạn ngồi bên kia.

Tôi không quan tâm lắm, chỉ biết bản thân sắp trễ đến nơi rồi, không biết giảng viên sẽ trách phạt thế nào nữa. Xe vừa dừng ở trạm gần trường tôi nhất thì tôi nhanh chân bay xuống, đi một mạch sang trường. Có điều sau lưng, tụi nhỏ kia cũng chạy theo lạch bạch như bầy vịt con. Tôi tuy không nói, nhưng cũng đi chậm lại, dắt tụi nó sang đường an toàn. Đến khi mọi việc ổn thỏa tôi mới chạy như bay vào trường.

Hôm nay tôi học ở lầu 4, tôi không thèm đi thang máy mà chạy lên bằng thang bộ, trong lòng tặc lưỡi: “Ngày xưa đi bộ 7 lầu còn không hề gì, 4 lầu tuổi lồn!”

Nói thì nói vậy, chứ chạy lên 4 lầu cũng khiến tôi mệt đứt hơi. Đến cửa lớp, tim tôi đập loạn xạ cả lên. Chỉ cần vặn nắm cửa bước vào là tôi sẽ đối mặt với ánh mắt hình viên đạn của giảng viên. Sau ba nhịp thở đều, tôi cố lấy hết bình tĩnh mà vặn nắm cửa bước vào.

Bất ngờ thay, cửa khóa chặt bên trong! Tôi còn tưởng giảng viên khóa cửa không cho mấy đứa đi trễ vào liền gõ cửa cốc cốc mấy cái. Cô lao công phụ trách lầu 4 liền hỏi: “Con học lớp nào?”

Tôi đáp: “Dạ con học lớp thầy Thành!”

Cô nói: “Thầy Thành hôm nay báo nghỉ mà con! Trong phòng đâu có ai đâu mà gõ cửa?”

Mặt tôi theo câu nói của cô mà đần thối ra tại chỗ. Lúc này tôi mới lấy điện thoại ra lên Facebook xem. Trên group lớp có hẳn một bài thông báo hôm nay thầy Thành cho nghỉ!

Tôi cảm thấy giận bản thân hết sức, tự chửi “Đm!” chính mình. Cái nết không coi trước coi sau nên hay rơi vào tình huống dở khóc dở cười. Rồi tôi lại lấy lý do lúc nảy đi gấp quá để tự an ủi bản thân, sau đó thì lủi thủi xuống dưới bắt xe buýt trở về.

Tốn một tiếng đi đi về về, cuối cùng tôi cũng đứng trước cửa phòng của mình. Trọng Quân giờ này chắc là ngủ rồi, tôi lấy chìa khóa dự phòng ra tự mở cửa. Thật ra phòng này chỉ có 1 chìa khóa duy nhất, hôm nay Trọng Quân đã giữ. Cái chìa khóa này là do tôi tự đi đánh phòng trường hợp khẩn cấp.

Bước vào phòng, tôi chẳng thấy Trọng Quân nằm trên giường, tôi thắc mắc: “Ủa nó đi chơi rồi hả ta?”

Đi được vài bước nữa thì tôi nhận ra không phải… Trọng Quân lúc này đang bên trong nhà tắm, nhưng với một dáng vẻ mà tôi chưa bao giờ được thấy.

Cửa nhà tắm đóng kín, nhưng bên trong, Trọng Quân áp cả thân người lên cánh cửa. Chỗ này dùng loại cửa kính mờ, đặc tính của loại kính này chính là nếu đứng tách xa nó ra thì người bên ngoài không thấy được gì, nhưng nếu áp người vào kính thì người bên kia sẽ có thể trông thấy toàn bộ!

Vì vậy lúc này đây, tôi có thể tận mắt nhìn thấy con cặc 16cm múp máp của Trọng Quân trượt lên trượt xuống bên trong cánh cửa. Hai hòn dái to tròn chứa đầy tinh trùng nhưng không xệ mà đang săn cả lên. Hơn nữa chính là, trên thân cặc còn treo một vật gì đó treo lơ lửng bên dưới. Xuyên qua cánh cửa, vật này ánh lên màu đỏ tươi.

Tôi gào thét trong lòng: “Bỏ mẹ rồi, cái quần lót dính tinh trùng của mình!”

Thật đúng như vậy, khi Trọng Quân áp sát người hơn nữa, hình ảnh cái quần lót càng hiện rõ hơn sau lớp cửa kính. Thấy cảnh này, cặc dái tôi đều giật giật cả rồi, tôi mở điện thoại, nhất định phải quay lại mới được. Khi tôi tiến ra gần nhà tắm một chút nữa, tôi giật mình lùi lại vì ở hướng đối diện cửa nhà tắm, có một chiếc điện thoại khác được kê trên ghế, cũng đang quay video bằng camera trước.

Tôi chỉ đành nép mình vào bức tường cuối dãy bàn chung, dùng điện thoại quay xéo góc. Bên trong nhà tắm, Trọng Quân rên lớn vô cùng, bên ngoài này tôi nghe rõ mồn một. Trong từng hơi thở đứt quãng, Trọng Quân kêu gào cả tên tôi: “Anh Hưng ơi… Anh thích ngửi quần lót của em lắm hả? Anh khen mùi tinh trùng em thơm hả? Tới đây bú cặc em đi anh Hưng ơi, em nứng quá…”

Tôi nghe vừa nứng vừa quê, chắc chắn là Nhật Hào nó đã tọc mạch gì với Trọng Quân rồi! Trọng Quân cạ cặc trên cánh cửa, tôi nhìn không rời mắt một giây nào. Một lúc sau, cái quần lót không còn treo trên con cặc nó nữa, mà được di chuyển lên phía trên. Trọng Quân đưa quần lót ngang mặt, áp mặt vào sát cửa mà hít từng hơi dài.

Trong nhà tắm lại vọng ra tiếng Trọng Quân: “Mùi tinh trùng của anh đã quá! Sao anh dâm quá vậy Hưng? Mặc quần lót đỏ mà còn bắn tinh vào nữa hả? Đã vậy hôm nay biết em ở phòng một mình còn cố tình treo trong nhà tắm… Anh muốn em nứng chết hả Hưng? Anh mà mặc cái quần này bò tới trước mặt em bú cặc cho em đi…”

Tôi không biết Trọng Quân trong nhà tắm có nứng chết hay không, chứ tôi bên ngoài thì sắp rồi, nếu mà nó cứ khẩu dâm gọi tên tôi kiểu đó. Cặc dái thì vừa múp vừa cứng, trượt lên trượt xuống mặt cửa nảy giờ. Quả là thương hiệu của Trọng Quân, không mở miệng thì nói, còn đã cất tiếng nói thì chẳng ai đỡ nổi.

Tôi móc cặc ra ngoài, sục theo từng nhịp lên xuống của Trọng Quân, mím môi để không phát ra tiếng rên. Trọng Quân lúc này không ngửi quần lót của tôi nữa, mà đem quần lót tôi mặc vào. Có điều con cặc Trọng Quân to hơn tôi nhiều, phần đầu lòi ra khỏi quần, hai hòn dái cũng ló sang ra hai bên mép quần. Trọng Quân rên to: “Anh Hưng ơi… Em bắn tinh vào quần anh được không? Để tinh trùng của em với anh hòa lại làm một…”

Dù người được gọi tên không đáp lời, nhưng kẻ kêu tên cứ kêu mãi không ngưng. Khoảng một phút sau, Trọng Quân cạp quần xuống khỏi hai hòn dái, cạ cặc nhanh hơn. Tiếng rên cũng khó nhọc đứt quãng: “Anh Hưng ơi… Em sắp xuất tinh rồi anh ơi… Anh ơi… Bú cặc cho em… Uống tinh của em đi anh… Anh Hưng ơi… Anh có biết đêm nào em cũng mơ thấy cảnh đụ anh nên bị mộng tinh không?”

Tôi vừa nứng vừa lo, không ngờ thằng bé bình thường giữ kẻ nhất, lại là đứa ngày nghĩ đêm mơ đến cảnh đụ tôi…

Tiếng rên vẫn không dứt: “Anh Hưng đừng bú cặc anh Tuấn nữa… Anh bú cặc em đi! Cặc em cũng to ngon nhiều tinh mà… Anh cho em đút cặc vào miệng anh một lần thôi… Để em bắn tinh cho anh uống thật no… A… Anh Hưng ơi… Tinh em sắp chảy rồi… Không kìm được nữa… Chảy ra rồi… A… A… Sướng cặc em quá… A… A…”

Từng luồng tinh được bắn lên mặt kính phía trong, sau đó theo trọng lực mà chảy kéo dài xuống dưới, làm cánh cửa bị nhòe đi một mảng lớn. Quả thực tinh trùng của Trọng Quân rất nhiều, có lẽ do lâu lâu mới thủ dâm một lần.

Ngay khi Trọng Quân bắn tinh xong, tôi cũng bắn theo. Có điều, tôi không thể bắn ra ngoài sàn được, cho nên đành kéo quần lên cao, để dòng tinh trào ra bên dưới hai lớp quần. Tôi cũng biết Trọng Quân sẽ nhanh chóng ra ngoài để xem đoạn video bản thân tự quay tự nảy giờ cho nên tôi vừa kéo quần lên khỏi đầu cặc thì bắt đầu chạy ra ngoài. Tôi bước một bước, cặc tôi bắn một đợt, chân tôi run lên như muốn ngã quỵ xuống nhưng tôi phải cố ra khỏi cửa, nếu Trọng Quân nhìn thấy tôi trong phòng thì sẽ rất khó xử cho cả hai.

Sau khi ra ngoài, tôi nhanh chóng khóa cửa lại, giả vờ như chưa biết gì. Tôi đợi bên ngoài khoảng 15 phút, đợi Trọng Quân tắm xong mới gõ cửa. Trọng Quân mở cửa cho tôi, vẻ mặt còn đang ngáy ngủ, rồi bất ngờ hỏi: “Ủa sao anh về rồi? Anh về lâu chưa? Em ngủ nảy giờ không nghe kêu cửa.”

Tôi đáp: “Anh kiểm tra xong được về sớm. Anh mới về tới thôi à.”

Tuy không nói, nhưng tôi thấy Trọng Quân thở phào ra một cái. Tôi bỏ đồ đạc lên giường mang theo bộ đồ cũ ra nhà tắm thay ra. Bên trong nhà tắm vô cùng sạch sẽ thơm tho, hẳn là Trọng Quân đã vệ sinh kỹ càng. Chiếc quần lót tôi treo trên móc quần áo cũng được treo về đúng chỗ, có điều quanh quần lót dính thêm một vài vệt tinh mới. Hẳn là tinh trùng Trọng Quân bắn ra nhiều quá nên khó tránh khỏi bắn ngược vào quần.

Tôi tặc lưỡi khoái trá, cái phòng này càng lúc càng nhiều đứa dâm ngầm rồi!

Comments

No comments yet. Why don’t you start the discussion?

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

error: Content is protected !!