Duy Long mới “phụ việc” có một buổi, nhưng nó đã pha chế được mấy món nước đơn giản rồi. Nhờ vậy tôi với Đức Công cũng đỡ vất vả. Đức Công còn nói: “Mày coi mà huấn luyện lại thằng Tuấn nhe Hưng! Cao to lực lưỡng vậy mà chỉ biết mỗi bưng nước cho khách!”
Tôi đáp: “Thôi, chứ đụng vô đổ bể cái anh la nữa!”
Đức Công trêu: “Ừa mày bênh nó đi ha! Nảy giờ tao thấy khách địa địa thằng Tuấn dữ lắm đó!”
Tôi hỏi Hoàng Tuấn: “Vậy anh có địa lại khách hông?”
Hoàng Tuấn đáp: “Hông. Anh địa mình em thôi!”
Tôi khoái chí cười hí hí. Duy Long nói: “Biết vậy nảy tao khỏi ăn cơm chiều, qua đây ăn cơm chó của hai đứa mày là đủ rồi!”
Tuy bận rộn nhưng tụi tôi vẫn còn có thể nói cười vui vẻ, cảm giác không tệ chút nào.
22h kém, Đức Công đã không thèm nhận khách nữa, thậm chí còn đóng luôn cửa cuốn tự động phía ngoài. Tôi cười hỏi: “Anh Công nay chê tiền luôn ta?”
Đức Công đáp: “Thôi tao mệt lắm rồi! Lên dọn dẹp sơ sơ đi rồi mình đi nhậu một bữa!”
Hoàng Tuấn lắc đầu: “Thôi hông đi đâu! Nay làm osin không công cho anh mà tiền đâu đi nhậu!”
Đức Công quát: “Tao bao! Được chưa hả hai thằng ông trời con?”
Tôi với Hoàng Tuấn hí hửng xách xô xách khăn lên phía trên lau dọn, bên dưới để phần Đức Công và Duy Long. Tụi tôi mới bước lên cầu thang thì đã nghe bên dưới Đức Công hỏi: “Lát đi với tụi anh luôn ha bé?”
Ở dưới làm gì còn ai khác, chắc chắn là hỏi Duy Long rồi. Nhưng mà cái giọng mời mọc hết sức dịu dàng, khác hẳn lúc rủ tôi với Hoàng Tuấn. Tôi hỏi Hoàng Tuấn: “Anh có nghĩ cái em đang nghĩ hông?”
Hoàng Tuấn đáp: “Rõ ràng tới vậy rồi còn nghĩ gì nữa!”
Tôi và Hoàng Tuấn lại cười hô hố phía trên này, nhưng mà cũng gấp gáp dọn cho xong vì Đức Công hối thúc bên dưới.
Hoàng Tuấn chở tôi, Đức Công chở Duy Long. Vì đường về nhà lát nữa cũng phải chạy qua quán nên Duy Long để xe lại quán cho tiện. Tụi tôi ghé một quán nhậu giá bình dân cũng có tiếng bên đường Cù Lao, đồ ăn ngon mà có chỗ ngồi ngoài vỉa hè cũng mát. Tôi với Hoàng Tuấn vừa xem menu, Đức Công liền giật lấy, nói: “Để hai đứa mày gọi chắc anh sạt nghiệp quá. Long “đi chợ” đi bé!”
Tôi dựa vai Hoàng Tuấn, nói bâng quơ: “Đúng là có mới nới cũ anh ha!”
Hoàng Tuấn đáp: “Ừ, tụi mình hết giá trị lợi dụng rồi!”
Đức Công nói: “Ý tụi mày là tao lợi dụng bé Long hay gì?”
Tôi đáp: “Ủa chứ hông phải hả anh?”
Đức Công chửi láp dáp mấy câu, Duy Long thì không nói gì chỉ chăm chú ngồi chọn món.
Bạn phục vụ mang ra cho bàn tôi một két bia, uống bao nhiêu tính tiền bấy nhiêu. Tôi biết tưởu lượng bản thân qua bao năm vẫn không thay đổi, uống xong một chai thì đổi sang nước ngọt uống tiếp. Nhưng mà bia vẫn thấm vào người, tôi ngà ngà say chỉ đành tựa đầu vào vai Hoàng Tuấn.
Hoàng Tuấn đưa một tay sang khoác lên vai tôi, sẵn tiện giữ tôi lại. Đức Công trêu: “Ê người ta nhìn kìa mấy ba!”
Hoàng Tuấn đáp: “Vợ em thì em ôm, có ôm vợ họ đâu mà nhìn? Nhìn kệ họ!”
Đức Công cười: “Thằng này được! Còn thằng Hưng uống gì có một chai mậy? Thêm chai nữa đi!”
Tôi nhếch miệng đáp: “Xời, gì mà một chai? 4 5 chai nữa còn được! Nhưng mà anh Tuấn uống thay em!”
Đức Công chửi: “Mẹ bà, thằng Tuấn như cái xuồng lủng vậy đó, đổ 2 két vô không biết nó sỉn chưa nữa!”
Hoàng Tuấn đáp: “Ừ em lủng thiệt, lát nữa về em xì luôn, mà cái gì xì ra thì chưa biết!”
Đức Công lại nói: “Mẹ, nghe mấy đứa có bồ nói chuyện ngứa cả đít!”
Duy Long cười: “Mày dạy thằng Tuấn đúng hông Hưng? Chứ sao tự nhiên nó lanh vậy được?”
Tôi đáp: “Ừ, đêm nào tao cũng dạy đánh vần a á ớ hết á.”
Đức Công nhìn dáo dác xung quanh, nói: “Tao lạy hai đứa bây, đang ở nơi công cộng đó!”
Tôi lại hỏi: “Rồi sao? Nói vậy anh thèm hay gì?”
Hoàng Tuấn hùa theo: “Em nói cái gì mà đúng quá vậy? Anh Công ảnh ngại kìa!”
Cả đám cười ha ha sảng khoái, vì lúc này khách trong quán cũng về hết rồi. Tôi tranh thủ dọn nốt mấy món trên bàn, trước khi nhân viên ra thông báo giờ đóng cửa. Gió dọc bờ sông thổi vào mát rượi, tôi với Hoàng Tuấn liếc nhìn nhau một phát liền biết đối phương muốn gì.
Cả đám ngồi lên chiếc xe tuk tuk để anh nhân viên đưa ra bãi xe cách đó khá xa. Lấy xe xong Đức Công hỏi: “Giờ này gió mát quá trời, đảo xe dạo vài vòng hông?”
Tôi ngồi sau lưng ôm chặt Hoàng Tuấn, đáp: “Thôi, anh với thằng Long đi đi, em có chuyện gấp cần giải quyết rồi.”
Đức Công liếc mắt hỏi: “Giờ này còn chuyện mẹ gì mà gấp?”
Tôi đưa tay xuống đũng quần Hoàng Tuấn bóp mấy cái, đáp: “Chuyện to lắm rồi anh ơi! Không giải quyết nhanh là hỏng hết!”
Duy Long ngại ngùng quay chỗ khác, Đức Công chửi: “Đm mù mẹ mắt! Chạy về đến nhà thì nhắn anh một tiếng.”
Tôi và Hoàng Tuấn về trước, cũng để hai người bọn họ có không gian riêng tư. Tôi chưa bao giờ thấy Đức Công dịu dàng với một người. Cũng chưa bao giờ thấy Duy Long ngồi trên bàn nhậu mà im lặng ngượng ngùng tới mức đó. Với cả nhìn thái độ hai người họ là biết vẫn còn chưa muốn về nhà.
Về đến nhà tranh thủ tắm rửa vệ sinh xong, tôi và Hoàng Tuấn phóng lẹ lên giường ôm ấp hun hít nhau đủ kiểu. Lúc nảy hẳn ai nhìn cũng tưởng hai đứa kéo nhau về phòng đụ nhau ầm ầm, nhưng thực tế không phải vậy.
Hoàng Tuấn dạo này không biết học đâu ra cái sở thích đút cặc vào đít tôi xong để đó nằm xem YouTube. Mắt thì xem, một tay thì se đầu vú tôi, tay thì thì vọc cặc tôi. Tôi cứ vậy mà cứng cả buổi trời. Nhưng mà riết cũng thành quen, tự dưng thấy cũng thích thích.
Hoàng Tuấn nằm một lúc bất giác hỏi: “Ủa hai người kia về chưa ta?”
Hoàng Tuấn hỏi làm tôi cũng thắc mắc theo. Tôi sực nhớ rằng tôi cũng có thể xem được camera trong quán, tại tôi là quản lý cơ mà. Trong quán tối thui, nhưng cái camera hồng ngoại vẫn quay rõ chiếc xe Duy Long còn đó. Tôi trả lời Hoàng Tuấn: “Đôi chim chuột, à nhầm, đôi chim cu này còn chưa về quán nữa!”
Tôi vừa đưa mắt sang chỗ khác, camera liền có động tĩnh. Đức Công cuối cùng cũng về, cửa cuốn tự động đang cuốn lên trên. Sau đó anh chạy xe vào trong, lại bấm nút điều khiển cho cửa cuốn đóng lại. Đèn xe vừa tắt, xung quanh lại tối om như cũ. Duy Long thoáng chút giật mình, Đức Công liền hỏi: “Sợ hả bé? Để anh mở đèn lên. Sẵn đợi anh lên trên kiểm tra đèn trên đó coi có tắt hết chưa nha.”
Đức Công vừa bước đi, Duy Long cũng níu cẳng tay anh mà bước theo. Bất chợt, Đức Công kéo bàn tay Duy Long xuống, nằm trong tay mình. Duy Long cũng không có phản kháng.
Tôi lay Hoàng Tuấn: “Gòi gòi tới công chuyện gòi!”
Tôi bắt tín hiệu từ điện thoại sang tivi để hai đứa xem trên màn ảnh lớn cho rõ, đã vậy tôi còn bật tiếng tivi to hết cỡ để nghe cho rõ.
Đức Công vừa nắm tay Duy Long đi vừa nói: “Đi từ từ thôi bé, coi chừng vấp. Thật ra quán có cái công tắc gần cửa, nhưng nó hư rồi chưa kịp sửa, phải dùng tạm công tắc trong bếp.”
Duy Long cứ lần mò đi theo, hẳn là ngượng ngùng chẳng nói được thành lời. Sau khi mở đèn lên, Đức Công liền dắt theo cả Duy Long lên mấy tầng trên kiểm tra mỗi chỗ, nhưng mà đôi tay hai người tuyệt nhiên không buông ra lúc nào.
Mãi đến lúc trở xuống, Đức Công mới kêu Duy Long ngồi xuống băng ghế rồi nói: “Để anh lấy cho bé cốc nước.”
Duy Long đáp: “Dạ.”
Đức Công mới xoay người đi, tiếng chuột từ trong bếp đã kêu lên chí chóe. Duy Long lại giật mình thon thót, tay chân chụp được cái gì thì chụp. Kết quả lúc bình tĩnh lại thì Duy Long nhận ra nó đã vòng đôi tay ôm qua người Đức Công trong lúc hoảng loạn. Có điều Duy Long thì ngồi, còn Đức Công thì đứng xoay mặt về hướng kia. Cho nên chỗ tay nó kết lại đặt lên lúc này chính là… hạ bộ của Đức Công.
Camera chỉa thẳng vào mặt Đức Công, tôi thấy anh ta nhíu mày nhắm mắt với cái khuôn miệng cong lên thấy rõ. Có vẻ như Duy Long đã cảm nhận được điều bất thường, định rút tay về thì Đức Công đã đặt tay anh lên phía trên, giữ tay nó lại bên trên hạ bộ cương cứng.
Camera thì không thấy được màu, nhưng tôi đoán chắc Duy Long đang ngại ngùng đỏ mặt. Đức Công còn không để yên, cầm lấy tay Duy Long mà nắn bóp hạ bộ của mình. Duy Long lại không hề phản kháng.
Một tay Đức Công giữ đó, một tay anh gỡ nút trên chiếc quần jean chật chội. Một tiếng “rẹt” be bé vang lên, anh kéo phần vải quần trên hạ bộ qua hai bên để đôi tay Duy Long tiếp xúc gần hơn với con quái vật cương cứng phía trong.
Cả hai đều có chút ngượng ngùng nên đều im lặng, Đức Công thì bậm môi cúi đầu nhìn chăm chăm xuống hạ bộ mình. Câu chuyện ngày càng kịch tính thì Hoàng Tuấn bất thình lình che mắt tôi lại, nói: “Em không được xem mấy cái này!”
Tôi đáp: “Thì anh coi như em đang xem phim sẽ gầy đi!”
Hoàng Tuấn nói tôi vậy chứ thực ra bản thân cũng tò mò.
Lúc Hoàng Tuấn gỡ tay khỏi mắt tôi, phía trên màn hình đã chiếu đến đoạn Đức Công lôi con cặc cương cứng của bản thân ra khỏi quần lót. Duy Long đã cầm nó trong tay vuốt nhẹ. Cặc Đức Công to tròn, đầu khấc bé hơn thân, từ gốc nhỏ dần đều lên đến ngọn. Tuy không phải khủng như Hoàng Tuấn, nhưng cũng được 15 16cm vượt mức trung bình.
Vuốt trụ được một lúc, Đức Công liền hỏi: “Anh chỉ được nhiêu đây thôi, bé có chê anh hông?”
Duy Long chợt dừng tay, lắp bắp nói: “Anh, có… có…”
Đức Công nghe đến đó mà đã xìu ngang, Duy Long thì kéo người Đức Công xoay lại, nói: “Không phải ý đó! Ý em là bên đó có camera!”
Tôi thốt lên: “Trời má nó phát hiện rồi! Hết phim coi luôn!”
Nào ngờ Đức Công nói: “Camera đó có mỗi thằng Hưng xem được thôi, mà giờ nó với thằng Tuấn làm gì thì em biết rồi đó!”
Nhưng mà dứt lời, Đức Công vẫn bước vào trong tắt hết đèn, sau đó trở ra với đống quần áo đã cởi hết sạch. Có vẻ men say trong người cũng có chút khiến Đức Công bạo dạn hơn bình thường.
Đức Công đứng đối diện Duy Long, cặc cương lên chỉa ngay mặt thằng nhỏ. Đức Công hỏi: “Bé cho anh chạm vào người bé được không? Anh hứa sẽ có trách nhiệm với bé! Bé chấp nhận anh được không?”
Tôi bên này cười hô hố nói: “Em tìm ra người sến rện hơn anh rồi nè!”
Hoàng Tuấn nâng mông tôi lên, thúc cho ba bốn cái, gằn giọng hỏi: “Rồi em chê người sến hay gì? Người sến mới là người chung tình đó!”
Duy Long ấp úng đáp: “Em… em… đây là lần… lần đầu của em. Em không biết phải làm gì nữa.”
Duy Long không hề nói khoát, đây là lần đầu nó tiếp xúc với trai kiểu này. Dù cho bình thường có ăn nói bạo dạn, thì khi lâm trận lần đầu vẫn sẽ nhát cáy.
Đức Công kéo Duy Long đứng dậy, nhẹ nhàng cởi bỏ áo và quần dài của nó. Còn mỗi quần lót, Đức Công liền hỏi: “Anh cởi nốt nha bé? Nếu em không thoải mái thì anh không làm!”
Duy Long cầm tay nó vào tay Đức Công đẩy xuống, chiếc quần lót cứ thế trôi tuột ra khỏi người, để lộ bờ mông căng tròn láng mịn.
Đức Công áp môi vào môi Duy Long, cả hai hôn nhau nồng nhiệt. Tuy có chút vụng về, nhưng vẫn nhìn rõ được cảm xúc hừng hực của hai cơ thể lần đầu “va chạm” lẫn nhau.
Tôi nhìn hai người kia hôn mà tôi cũng thèm, liền hỏi Hoàng Tuấn: “Làm miếng hông anh?”
Hoàng Tuấn đáp: “Hông, hai miếng!”
Sau khi tách môi nhau ra, Duy Long lí nhí: “Là nụ hôn đầu của em.”
Đức Công đáp: “Cũng là nụ hôn đầu của anh!”
Bởi cả hai đều là lần đầu, cho nên những cử chỉ vụng về hay đầy thiếu sót cũng hóa thành sự ngại ngùng đáng yêu của hai tâm hồn mới bước vào yêu. Sau một hồi hôn chán hôn chê, Đức Công liền nhấc Duy Long lên, đặt lên bàn trống phía bên quầy pha chế.
Tôi tặc lưỡi: “Trời đụ! Tình thú cỡ đó mà sao em hông nghĩ ra ta? Hôm nào hai đứa mình qua quán em thử ha!”
Đức Công nhanh chóng hạ đầu xuống ngậm lấy hạ bộ của Duy Long. Thằng bé “bot thuần” này hàng họ đạt mức trung bình, vừa vặn để Đức Công nuốt hết. Đức Công vừa ngậm vào, Duy Long đã hốt hoảng đẩy ra. Thật ra thì Duy Long thuần khiết hơn tôi nhiều, cả phim đen chắc nó còn chẳng coi, mấy chuyện này kiểu gì mà biết.
Duy Long nói đứt quãng: “Anh… đừng… đừng… Chỗ đó… dơ…”
Đức Công dĩ nhiên là biết Duy Long đang sung sướng, lực đẩy của Duy Long cũng mỗi lúc càng yếu ớt. Thay vào đó, tiếng rên rỉ khẽ khàng lại khó kìm được, cứ vậy tuôn ra một cách tự nhiên không khiên cưỡng.
Bú được một lúc, Đức Công lại trở lên hôn. Thấy Đức Công đứng dậy với con cặc cương cứng, Duy Long toan tuột xuống để “trả lễ”, nhưng Đức Công nhanh chóng cản lại, đáp: “Anh biết là bé chưa biết những chuyện này, đừng nên gấp gáp! Anh có thể đợi mà!”
Duy Long lại đáp: “Nhưng mà em muốn làm gì đó cho anh!”
Đức Công đưa tay xuống xoa xoa lỗ đít phập phồng của Duy Long, có lẽ vì sung sướng quá mức mà đã nở ra đôi chút. Đức Công không kìm được mà nói: “Cho anh… cho anh…”
Mặc dù rất muốn, nhưng Đức Công vẫn cảm thấy điều này có chút quá sức với Duy Long, khi mà thằng bé còn non nớt chưa biết gì.
Duy Long lại chợt đáp: “Anh cho vào đi! Em muốn tất cả những thứ lần đầu của em thuộc về cùng một người”
Đức Công có lý trí đến đâu thì lúc này cũng bị cơn say và cơn nứng đàn áp. Anh trở lại chỗ cái quần, móc trong ví ra một chiếc bao cao su. Không chuẩn bị gel nên anh đành dùng tạm nước bọt.
Đầu cặc nhỏ hơn gốc cặc nên Đức Công vừa bôi trơn xong là đã có thể đút lọt đầu cặc vào trong. Duy Long hơi nhíu mày, nhưng chưa có vẻ gì đau đớn lắm. Đức Công lại nói: “Đau thì kêu anh nha bé!”
Duy Long không đáp, kéo môi Đức Công lên tiếp tục hôn. Đức Công nhích từng chút một, đẩy cặc vào một chút rồi thêm một chút. Đến lúc Duy Long nhăn nhó thì con cặc kia cũng đã chui hết vào trong người nó.
Đức Công hỏi dò: “Đau không bé? Đau thì anh rút ra không làm nữa!”
Duy Long lắc đầu, nhưng Đức Công chắc cũng đoán được cậu bé đang cam chịu vì mình. Cho nên Đức Công cứ để cặc nằm yên trong đó không đưa đẩy. Duy Long sau một lúc lại có thể thích nghi được. Với cả cặc nằm yên trong lỗ thì cậu lại cảm thấy có chút gì rất đầy đặn, rất khoan khoái không diễn tả được bằng lời, nhưng diễn tả được bằng con cặc đã cương lên phía dưới.
Đức Công dịu dàng nói: “Cảm ơn bé! Anh hứa sẽ chăm sóc thật tốt cho em! Không để em chịu thiệt thòi!”
Tôi đang xem phim sẽ gầy trực tiếp mà còn phải bật cười vì độ sến rện của Đức Công. Còn Hoàng Tuấn thì chăm chú lắm, cứ như thể tìm được tri kỷ của mình.
Duy Long lại thều thào hỏi: “Anh cảm thấy thế nào? Xin lỗi, em không biết làm gì hết!”
Đức Công đáp: “Em không cần xin lỗi, cũng không cần làm gì hết, chỉ cần để yên thế này. Từ trước đến nay, đây là lần đầu tiên anh có cảm giác sung sướng như thế!”
Thân cặc Đức Công nằm gọn trong lỗ, cái mép lỗ Duy Long thì cứ mím lại rồi giãn ra, hẳn là do trải nghiệm mới mẻ này kích thích liên tục. Cả hai cứ để yên vậy mà tiếp tục hôn nhau. Được năm mười phút gì đó, Đức Công cũng không chịu nổi nữa, liền nói: “Long ơi… Cho anh… cho anh nhấp một cái được hông?”
Tôi lại bật cười há há, xem sẽ gầy không khác gì xem hài.
Duy Long thì từ nảy đến giờ lỗ sau cũng đã nở ra đáng kể, cho nên cũng muốn thử cảm giác đó thế nào. Đức Công nhẹ nhàng kéo cặc ra rồi đẩy cặc vào. Một cái, hai cái, rồi lại ba cái… Anh chợt kêu lớn: “Long ơi… Anh sướng quá… Anh không dừng được… Ưm… Long ơi, anh sướng lắm…”
Duy Long quắp hai chân ra sau lưng Đức Công, hai tay thì vòng sang cổ. Đức Công không kìm được, đẩy cặc nhanh hơn một chút, lại phải gào lên: “Long ơi… Anh ra, anh ra nha Long… Anh chịu không được rồi… Long ơi… Ưm… ưm… ưm…”
Đức Công ôm Duy Long thật chật, nhón chân cao hết cỡ để đút cặc vào thật sâu rồi xuất tinh vào trong Duy Long. Nhìn vẻ mặt Duy Long, tôi biết ngay nó đang bất ngờ vì không ngờ tinh trùng bắn trong người lại nóng hổi như nước sôi đổ vào.
Đức Công xuất tinh xong thì nói: “Anh xin lỗi, anh đã cố gắng rồi mà không giữ lâu được! Lần đầu như vậy thì có ngắn quá không?”
Duy Long cười nói: “Anh đã làm rất tốt rồi mà, sao phải xin lỗi em chứ?”
Sau đó Đức Công nhẹ nhàng rút cặc ra, Duy Long đột nhiên cản lại, nói: “Anh để đó thêm một chút được không? Em… em thích như vậy?”
Không cúi đầu xuống bú được, Đức Công chỉ đành vừa hôn Duy Long lại vừa sục cho nó. Cặc Duy Long căng cứng, sau đó bắn tinh từng đợt mạnh mẽ vô cùng. Đến nỗi ngực và cằm Đức Công đều dính tinh trùng của nó. Mà bất ngờ hơn là Duy Long bắn rất nhiều, có lẽ do bình thường ít khi thủ dâm.
Bên kia vừa xong thì tôi với Hoàng Tuấn bên này cũng tranh thủ bắn súng cho bằng bạn bằng bè. Nói thì nói vậy, chứ thực ra hai đứa chạy bán cả ngày nay cũng rã rời thân thể rồi còn đâu!
Ngày hôm sau, tôi đến quán giả vờ chẳng biết chuyện gì. Chiều tối Duy Long lại sang phụ, Đức Công giới thiệu ngay với tôi: “Anh có một thông báo quan trọng! Từ hôm nay Duy Long sẽ cùng anh quản lý quán mình nha!”
Tôi hỏi: “Nó có cổ phần trong này nữa hả?”
Đức Công trả lời: “Hông có! Bởi vì của chồng công vợ, gọi là đồng sở hữu cũng được!”
Tôi giả vờ nghe không rõ, hỏi lại: “Gì gì cơ? Duy Long nó là gì của anh?”
Đức Công dõng dạc trả lời: “Bé Long hiện tại là người yêu của anh! Sau này sẽ là vợ anh! Em còn gì thắc mắc nữa hông?”
Tôi gật gù: “Rồi rồi! Biết rồi ông bà chủ quán!”
Duy Long cười ngại ngùng đứng nép vào một góc. Tôi nhìn Đức Công mà thấy an tâm thay cho nó. Người đàn ông có trách nhiệm, dám nói dám làm, rõ ràng trong tình cảm thế này trên đời còn được bao nhiêu?
Duy Long qua bên này phụ giúp mấy ngày, đúng là làm không công thật. Nhưng ai ngờ được, cuối cùng nó rinh luôn anh chủ quán để bù!